Nhịp trống đánh vào mép trống của bốn cô gái vô cùng nhanh, lập tức làm cho mọi người cảm nhận được giống như tiếng mưa rơi tí tách. Mũi chân của Tống Ngọc Tịch điểm lên trống, lồng với tiếng trống dồn dập xung quanh chậm rãi hòa tan. Nàng chuyển động, từ bên trên đánh xuống cạnh trống ở bên phải, phát ra tiếng vang mạnh mẽ, tiếng trống dồn dập, rồi lại chậm rãi, khí thế hào hùng. Tống Ngọc Tịch bay nhảy ở trên trống, làm té nước lên trống, mượn lực rung từ mặt trống, làm cho bọt nước bắn lên càng thêm sinh động, lụa đỏ của dùi trống chuyển động ở bên trên trống khiến người xem lóa mắt. Tứ diện thủy cổ (Trống nước bốn mặt) này là năm đó Tống Ngọc Tịch sáng tạo ra, vốn là để Lý Trạm thích nàng, nhưng cho dù nàng nhảy hay múa, thì Lý Trạm vẫn giống như trước không coi trọng người vợ này là nàng, mà vẫn lưu luyến trong phòng của thiếp cả ngày lẫn đêm...
Bây giờ nhảy điệu vũ này, người và vật đã không còn, tâm trạng của Tống Ngọc Tịch cũng khác trước, người ngày xưa nịnh nọt, hôm nay đã không còn quan hệ, chỉ có điều hôm nay vì để hợp với tình hình, toàn bộ được biểu diễn ở trên nước, nên nàng mới nhớ tới một đoạn khiêu vũ này.
Mỗi bước đi của Tống Ngọc Tịch đều có thể mang theo tiếng trống trầm bổng khác nhau, từng bước chân nhảy múa, dải lụa đỏ trên tay dồn dập đánh vào mặt trống, như hoa như lá, như sống núi trùng điệp, như chao lượn giữa bầu trời, có khí thế của cuồng phong cuốn bay lá, lại có sự uyển chuyển như hoa rơi xuống bùn, lại phối hợp với vũ bộ dứt khoát của Tống Ngọc Tịch, khiến cho ngay cả ti trưởng của nhạc đình ti cũng ngồi xem không chớp mắt.
[1] gốc khinh vũ phi dương: nhảy múa giữa không trung
Tiếng trống dần dần lắng xuống, trong lòng ai cũng cảm thấy hụt hẫng, vẫn chưa thỏa mãn.
Tinh Đức Đế dẫn đầu vỗ án tán thưởng: "Hay! Nhảy rất hay! Tiếng trống khí thế hào hùng, không thua tiếng trống trận, rất có khí thế chấn động núi rừng, thưởng, thưởng lớn!"
Tống Ngọc Tịch đã từ phía trên trống đi xuống, làn váy phía trên lại không có một vệt nước nào, bàn chân bị làn váy che lấp, có thể nhẹ nhàng khiêu vũ trên nước như thế đúng là hiếm thấy. Hoàng hậu thấy Hoàng Thượng ưa thích, thì cho dù cảm thấy vũ điệu này hay, thì trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái. Thế nhưng Hoàng thượng đã ban thưởng, thì bà là Hoàng hậu nhất định cũng phải ban thưởng, đưa tay ra với Vương Tân, Vương Tân liền ngâm xướng Đế hậu ban thưởng, mà Cảnh Dương công chúa đang ngồi trên thuyền cũng không nhịn được đứng dậy vỗ tay, bước lên đài, xoay hai vòng xung quanh trống bốn mặt, sau đó mới đi đến trước người Tống Ngọc Tịch, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play