Lúc này, Quách Liên Khanh mới tiến lên chúc mừng sinh nhật Cảnh Dương công chúa, tạ hoàng ân, rồi trở lại chỗ ngồi, tú nữ ngồi bên cạnh đều thể hiện tán thưởng đối với tài đánh đàn của nàng, Quách Liên Khanh uyển chuyển cảm ơn.
Xướng quan lại nói: "Kế tiếp cho mời Tống Thất tiểu thư phủ Trấn Quốc công lên đài hiến nghệ."
Tống Ngọc Tịch đang vỗ tay, đột nhiên nghe thấy xướng quan nói "Thất tiểu thư" vốn còn không có để ý, nhưng nghĩ lại thì Trấn Quốc công phủ... Thất tiểu thư! Không phải là... Nàng? Nàng kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tống Ngọc Thiền, chỉ thấy nàng ta đang ở một chỗ nói chuyện với Kỷ Uyển Ninh, giống như hoàn toàn không nghe thấy chuyện này.
Ngược lại Kỷ Uyển Ninh lại như có như không đưa mắt nhìn nàng vài lần, giống như có chút hả hê. Tống Ngọc Mộng cũng có chút kinh ngạc, âm thầm hỏi Tống Ngọc Tịch: "Muội đăng ký từ khi nào vậy?"
Tống Ngọc Tịch nhìn chằm chằm vào lưng của Tống Ngọc Thiền, giờ mới hiểu được lời nói của nàng ta ngày hôm qua là có ý gì, nàng ta giờ cũng không dám nhìn mình, hai cánh tay nắm chặt khăn, có vẻ rất khẩn trương.
"Thỉnh Thất tiểu thư phủ Trấn Quốc công lên đài hiến nghệ."
Xướng quan lại nói thêm một lần, bởi vì trong lần xướng thứ nhất không có người nào đáp lời, cho nên mọi người đã bắt đầu trông mong mà nhìn quanh, cũng có người bắt đầu hỏi, vị Thất tiểu thư phủ Trấn Quốc công này là ai? Sao lại liều lĩnh như vậy? Quách tiểu thư hiến nghệ, đó là bởi vì nàng và Cảnh Dương công chúa là biểu biểu tỷ muội, bản thân nàng ấy lại là biểu chất nữ của Hoàng hậu, có quan hệ họ hàng với hoàng gia, nhưng vị Thất tiểu thư này lại là thần thánh phương nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT