Đêm qua, anh được đưa vào bệnh viện cậu suy tư trong lòng, gửi nhóc Lạc Lạc cho cậu bạn thân cạnh nhà Tư Lạc trông dùm.
Bệnh viện của Minh Nhạc sáng nay vẫn bình yên như mọi khi, không có gì khác biệt so với những ngày thường. Minh Nhạc đang hoàn tất công việc điều trị cho Dịch Phong, ánh mắt cậu chăm chú quan sát những vết thương trên cơ thể người đàn ông từng có một phần quan trọng trong cuộc sống của mình. Cậu không thể phủ nhận rằng trong suốt thời gian qua, cảm giác đó chưa bao giờ hoàn toàn biến mất, dù mọi chuyện có thay đổi.
Trong khi đó, cửa bệnh viện mở ra, một bóng dáng quen thuộc bước vào, đó là Tư Hạ. Anh là một trong những người bạn thân thiết nhất của Minh Nhạc. Nhưng hôm nay, không chỉ có Tư Hạ. Cậu nhóc Lạc Lạc, giờ đây đã lớn hơn một chút, theo sau anh ta, tay cầm chiếc balo nhỏ màu xanh dương, đôi mắt sáng lấp lánh tò mò.
"Lạc Lạc, đi nhẹ thôi!" Tư Hạ nhìn cậu nhóc yêu quý của Minh Nhạc, mỉm cười nhưng giọng có chút nghiêm khắc.
Lạc Lạc, dù mới chỉ ba tuổi, nhưng đã rất thông minh và hiểu chuyện. Tuy nhiên, hôm nay cậu bé có vẻ không thể kiềm chế được sự háo hức, chân tay cứ không ngừng nghịch ngợm, hối thúc Tư Hạ nhanh hơn. “Ba! Ba đâu rồi? Ba ơi!” Lạc Lạc nắm lấy tay Tư Hạ, mắt vẫn không ngừng tìm kiếm xung quanh.
Minh Nhạc nhìn lên, bất ngờ khi thấy Tư Hạ dẫn Lạc Lạc vào phòng bệnh. Cậu không khỏi mỉm cười dịu dàng, đôi mắt sáng lên khi thấy con trai bé bỏng của mình. Lạc Lạc lúc này như một tia sáng trong cuộc sống của cậu, dù có bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu lo toan, thì cậu bé vẫn luôn là niềm hy vọng lớn lao nhất.
“Lạc Lạc!” Minh Nhạc vẫy tay gọi con trai, và cậu nhóc nhanh chóng chạy lại, nhảy lên giường bệnh, ôm chầm lấy ba mình "Ba ơi! Con nhớ ba lắm!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play