Đêm tối sâu thẳm, ánh sáng mờ nhạt của các vì sao dường như không đủ để xua tan đi bóng tối nặng nề đang bao phủ tinh cầu nhỏ bé này. Một sự kiện mà tất cả đều lo lắng đã xảy ra: bom thiên thạch, mặc dù đã được điều chỉnh và ngăn chặn kịp thời, vẫn không tránh khỏi một chút tác động mạnh mẽ khi rơi xuống bề mặt tinh cầu. Mọi thứ xung quanh rung chuyển, đất đá vỡ vụn, một cơn địa chấn nhẹ làm rung chuyển không khí.
Dịch Phong, cùng với đồng đội của mình, đã cùng nhau dũng cảm đối mặt với hiểm nguy để ngăn chặn vụ thiên thạch ấy. Nhưng trong cuộc chiến sinh tử đó, anh lại một lần nữa bị thương. Lần này, vết thương không nghiêm trọng như lần trước, không phải là những vết thương chí mạng, nhưng đau đớn và mệt mỏi vẫn hiện rõ trên khuôn mặt anh. Những vết bầm tím, những vết rách trên quần áo, và sự kiệt sức đã khiến Dịch Phong gần như mất đi ý thức.
Đồng đội của anh, những người luôn sát cánh bên anh trong từng trận chiến, không thể để anh ở lại một mình. Cảnh Nghi, Tạ Triết, và một vài người khác nhanh chóng đưa anh vào bệnh viện của Minh Nhạc. Họ biết rằng chỉ có Minh Nhạc, với đôi tay khéo léo và kinh nghiệm, mới có thể giúp Dịch Phong nhanh chóng hồi phục.
Bệnh viện nhỏ của Minh Nhạc vẫn như vậy, dù không lớn, nhưng lại là nơi ấm áp, đầy sự chăm sóc và tình người. Đặc biệt, đó là nơi mà Minh Nhạc đã từng cứu sống biết bao người, là nơi cậu đã dành cả trái tim mình để phục vụ, và cũng là nơi cậu từng yêu thương, chăm sóc cho đứa con trai bé bỏng của mình.
Khi cánh cửa bệnh viện mở ra, Dịch Phong được đưa vào trong, những người đồng đội của anh đều có vẻ lo lắng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng anh sẽ được chữa trị kịp thời. Minh Nhạc đứng ngay trong phòng bệnh, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên khi thấy người đàn ông mà cậu từng yêu thương lại xuất hiện trước mặt mình, lần này không phải là một chiến binh kiên cường, mà là một người đàn ông kiệt sức, vết thương vương đầy.
Dịch Phong, khi thấy Minh Nhạc, trong đôi mắt đầy sự mệt mỏi vẫn lóe lên một tia cảm xúc. Anh không nhớ nhiều về những gì đã xảy ra trong quá khứ, nhưng khi ánh mắt của Minh Nhạc dõi theo mình, anh cảm nhận được một thứ gì đó rất đặc biệt—điều gì đó đã không thể phai nhòa trong trái tim anh.
Minh Nhạc nhanh chóng ra hiệu cho các đồng đội của Dịch Phong để họ đặt anh lên giường bệnh, đồng thời lấy các dụng cụ y tế cần thiết. Cậu làm việc nhanh chóng, đôi tay điêu luyện lướt qua các vết thương của Dịch Phong. Mỗi lần chạm vào cơ thể anh, một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng Minh Nhạc, như thể thời gian không trôi qua, như thể mọi thứ vẫn như xưa, chỉ là những vết thương trên cơ thể anh bây giờ đã thay đổi hình dạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play