Khi rời khỏi trường bắn, trời đã tối mịt.
Ôn Minh Duy và Đàm Chiếu gần như đã chơi thử hết tất cả các loại súng, sau khi thỏa mãn thì cùng lái xe về nhà, Ôn Minh Duy ngồi xe của Đàm Chiếu.
Trước khi xuất phát, đại thiếu gia vẫn có chút không cam lòng, nói: “Anh một chút biểu hiện đều không có, liền sai tôi làm tài xế, rốt cuộc là anh theo đuổi tôi hay tôi theo đuổi anh?”
Ôn Minh Duy cười: “Cậu cũng có thể ngồi xe tôi.”
Nói thì nói vậy, cuối cùng vẫn là Đàm Chiếu tự mình đưa Ôn Minh Duy về Hải Uyển, còn từ chối lời mời dùng bữa tối của anh, để lại một câu: “Lần sau muốn mời tôi ăn nhớ đặt lịch trước”, rồi phóng xe đi mất, phong thái tiêu sái.
Ôn Minh Duy nhìn theo bóng lưng của hắn, mỉm cười một lúc, rồi giống như một diễn viên vừa bước ra khỏi một màn diễn đặc sắc, nụ cười dần thu lại, nét mặt trở lại vẻ điềm đạm lúc chỉ có một mình sau cánh gà.
Lúc này đã khoảng 7 giờ rưỡi tối. Cố Tinh đã lái xe về đến nhà, đỗ trong gara. Ôn Minh Duy bảo hắn đi ăn cơm, còn mình thì lên lầu vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
Do tác dụng của thuốc, sau khi cảm giác kích thích thể xác mà Đàm Chiếu mang đến dần tan đi, Ôn Minh Duy lại bắt đầu thấy buồn ngủ.
Anh vào phòng tắm tắm rửa, sau đó với mái tóc dài ướt đẫm dính sát vào lưng vẫn chưa lau khô, liền nằm thẳng xuống giường, kéo rèm, tắt đèn, nhắm mắt lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT