Cả phòng ký túc xá chìm vào im lặng. Phản ứng của mỗi người hiện diện đều khác nhau. Thang Tiểu Quang kinh ngạc không thôi, Hướng Ninh này ốm một trận mà dám đòi cả bốn người bọn họ ở lại cùng, đúng là dám nói thật đấy. Người bình thường dù trong lòng có muốn đến mấy cũng không thốt ra được.
Nhận thức của Thang Tiểu Quang về Hướng Ninh lại một lần nữa bị đảo lộn. Nếu không phải hoàn cảnh không thích hợp, cậu đã muốn vỗ tay khen ngợi rồi.
Thành thật đến mức này, cũng là một loại bản lĩnh.
Mã Cường Cường thì vừa mừng vừa bối rối: "Anh, anh muốn em ở lại cùng à? Vậy tối nay em không về nhà nữa sao?"
"Vẫn phải về nhà chứ, chúng ta nói chuyện một lúc là được rồi." Trần Tử Khinh dụi mắt có chút cộm, "Vỏ chăn vẫn chưa thay mà."
"Vậy anh xuống giường đi, em thay ngay bây giờ." Mã Cường Cường rất chu đáo, cậu lấy từ ngăn tủ trên cùng ra một chiếc áo khoác đồng phục mùa đông cho Trần Tử Khinh mặc vào, còn lấy khăn gối trải lên ghế, trải tận hai lớp.
Trần Tử Khinh ngồi lên chiếc ghế trong trạng thái lảo đảo, anh quấn chặt chiếc áo khoác: "Vất vả cho em rồi, Tiểu Mã."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT