Trần Tử Khinh túm chiếc áo sơ mi xanh trước người lên lau mặt.
Vải lao động thô ráp, làn da bị cọ xát ửng đỏ đến đau nhói, anh vẫn không ngừng lau mạnh, kéo áo lên để lộ phần ngực và bụng ướt mồ hôi áp vào tấm chăn, nhấp nhô theo từng nhịp thở.
Thang Tiểu Quang nhìn chằm chằm.
Tông Hoài Đường ném mấy mảnh hương gãy xuống đất, hắn nhổ cây kim bạc cắm ở đầu giường Trần Tử Khinh ra, sợi chỉ đỏ quấn quanh đầu ngón tay: "Chưa thấy đàn ông khóc bao giờ à?"
Thang Tiểu Quang ngập ngừng: "Thấy thì thấy rồi, chỉ là..." Chưa từng thấy ai khóc vừa thảm thiết vừa dữ dội như thế.
Nước mắt như mưa.
Thang Tiểu Quang chưa bao giờ ý thức rõ ràng như lúc này, Hướng Ninh đã thay đổi. Cậu tin rằng anh Hoài Đường cũng nghĩ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play