Sở Hàm Đường sững người, nhất thời không thốt nên lời. Nàng còn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy Tạ Tự Hoài từ dưới đất đứng dậy, từng bước từng bước tiến về phía nàng. Trong đầu vẫn vang lên tiếng động, tuy nhỏ, nhưng lại không ngừng.
Hắn đi đến trước cửa phòng, nắm lấy tay Sở Hàm Đường, định kéo nàng ra ngoài. Nhưng đúng vào khoảnh khắc đó, âm thanh trong đầu đột nhiên biến mất hoàn toàn.
Lúc này đây, toàn thân Tạ Tự Hoài toát ra mùi máu tanh nồng nặc. Sở Hàm Đường cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn hắn.
Tạ Tự Hoài đang siết chặt tay muốn bóp cổ nàng, lại bất chợt thả lỏng lực đạo. Vì đã quá lâu không được ngủ ngon, khóe mắt hắn đỏ ửng như sắc hoa mai sắp tàn úa, hàng mi dày khẽ động, rồi chậm rãi khép lại. Trước khi ngất đi, dường như hắn còn thì thầm một câu:
“Cuối cùng cũng yên tĩnh… Thật dễ chịu.”
Dễ chịu? Sở Hàm Đường ngơ ngác chớp mắt, hoàn toàn không hiểu được câu nói ấy.
Nàng trông thấy thân thể gầy gò của thiếu niên đang nghiêng về phía mình, rồi đổ sập xuống, không hề có dấu hiệu báo trước. Bản năng thôi thúc nàng dang tay ra, đỡ lấy hắn. Hắn vô thức dụi mặt vào vai nàng, mũi nhẹ nhàng cọ lên cổ, hơi thở đều đặn mà nhẹ nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT