Cả nhà Mạt Mạt ở nhà ông ngoại, mắt thấy sắp đến Tết, trở về nhà mình ở lại phải dọn dẹp phòng ốc, rồi lại phải dỡ hành lý, quá phiền phức, dù sao cũng chẳng có bao nhiêu ngày, ở nhà ông ngoại còn có thể chăm sóc ông bà.
Sáng sớm hôm sau, lúc ăn cơm Miêu Chí nói: “Vân Kiến và Vân Bình cùng nhà cháu tới thủ đô, hai ông bà tự sống với nhau, các cháu không cần bận tâm lo lắng.”
Mạt Mạt nhìn Vân Kiến, Vân Kiến gật đầu, Mạt Mạt nhìn vết đồi mồi trên khuôn mặt ông ngoại, trong lòng hơi chua xót, cha mẹ già rồi, lưng cũng đã còng, ông ngoại bà ngoại càng trân quý khoảng thời gian sống riêng.
Miêu Chí ăn cơm xong thì cùng vợ đi dạo trong sân, hai người người nọ dìu người kia, đây là hình ảnh đẹp đẽ nhất mà Mạt Mạt từng thấy, đây mới là tình yêu đẹp nhất.
Mạt Mạt tới cửa hàng bách hóa một chuyến, lấy một ít thịt, để ở nhà một ít, buổi chiều đưa Tùng Nhân và An An đến nhà họ Trâu.
An An vừa vào cửa liền bị Trương Ngọc Linh ôm vào lòng, “Tiểu An An, cuối cùng cháu cũng đến, bà ngoại nuôi nhớ quá.”
An An ôm lấy cổ Trương Ngọc Linh, “An An cũng nhớ bà ngoại nuôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play