Mạt Mạt quay lại nhìn, suýt chút nữa là không nhận ra, Tôn Hoa nhỏ hơn Trang Triều Dương, nhưng giờ nói Tôn Hoa bốn mươi tuổi cũng có người tin.
Tuy rằng khuôn mặt của Tôn Hoa già đi không ít, nhưng phong thái lại thay đổi rồi, trước đây mỗi lần Tôn Hoa gặp Trang Triều Dương là trốn tránh không dám nhìn, chân run rẩy, nhưng Tôn Hoa hiện tại lưng thẳng tắp, ánh mắt đánh giá Trang Triều Dương không chút kiêng kị.
Tôn Hoa rời ánh mắt khỏi khuôn mặt của Trang Triều Dương, nhìn sang Mạt Mạt, lông mày nhíu chặt, giống như muốn nhíu ra cục u luôn vậy.
Trang Triều Dương sầm mặt, rảo bước về phía trước mắt nhìn chằm chằm Tôn Hoa, Tôn Hoa thu hồi lại ánh mắt, sau đó xoay người rời đi.
Mạt Mạt hơi ngây ra, rốt cuộc Tôn Hoa muốn làm gì? Tôn Hoa trước mắt này cũng kì quái quá đi.
Hướng Húc Đông nhíu mày, thằng con trai này dạo trước cứ như bị trúng gió vậy, bắt đầu quan tâm đến ông ấy, đối xử với ông ấy vô cùng chu đáo, sau đó thấy ông ấy lạnh lùng, cuối cùng không biết làm sao không còn xun xoe bợ đỡ nữa, ngược lại cứ hay ngây người ra, không biết đang nghĩ gì.
Trời hơi lạnh, Hướng Húc Đông giục, “Mau về nhà đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play