Mạt Mạt ra khỏi ga tàu, chưa đi được bao xa, phía trước đang có hai vợ chồng cãi nhau, con khóc cũng không có ai để ý, cãi nhau cực kì hăng.
Giọng nói của người phụ nữ tràn ngập ngữ khí chán ngấy, “Ly hôn thì ly hôn, Hứa Thành, tôi nói cho anh biết, tôi đã chán ngấy ở cùng anh rồi, anh còn tưởng rằng anh là đại đội trưởng ngon lành sao, giờ anh chỉ là một thằng công nhân, bà đây đã sớm chán ngấy anh rồi.”
Mạt Mạt vốn muốn đi, nghe thấy câu này thì quay đầu lại nhìn, nhìn kĩ một lúc lâu mới nhận ra Hà Liễu và Hứa Thành.
Hứa Thành mặc quần áo công nhân hơi bẩn, tay dắt một bé gái, trán chằng chịt nếp nhăn.
Hà Liễu đã chẳng còn xinh đẹp dịu dàng như trước, eo bự ra không ít, giờ giống y như một ả đàn bà chanh chua, tay chống nạnh chỉ vào mũi Hứa Thành mà mắng.
Hà Liễu thống hận cuộc sống hiện tại, nhiều năm như vậy chồng nghĩ tới người phụ nữ khác, nhà chồng không coi cô ta ra gì, cô ta hối hận, cô ta sao lại nhung nhớ chồng người khác, nếu ngày xưa cô ta ngoan ngoãn thì nhất định lấy được tấm chồng không tệ, nhưng đáng tiếc thế giới này không có thuốc hối hận.
Mắt Hứa Thành không chút dậy sóng, có thể thấy đã quá quen thuộc rồi, những năm qua chưa từng ngưng cãi vã, lạnh lùng nhìn Hà Liễu, kéo con gái đang khóc và cầm theo vé tàu mới mua xoay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT