Miêu Tình lau nước mắt, đi lên trước, Miêu Chí đưa cái túi trong tay cho Miêu Tình: “Lúc đầu cha định đưa số tiền tiết kiệm này cho mấy đứa nhỏ, nhưng về sau, chút tiền ấy của cha đối với mấy đứa nhỏ mà nói thật không đáng chú ý, cha và mẹ con nghĩ một chút, những thứ này đều giao cho con, bên trong có hơn một vạn đồng.”
Trong tay Miêu Tình có không ít tiền, tiền lương hưu của bà và chồng không cao, nhưng con trai con gái sau khi kết hôn, ngày lễ ngày tết hàng năm sẽ cho tiền, những năm này, hai vợ chồng tích trữ được không ít.
Miêu Tình xua tay: “Cha, con có tiền.”
Miêu Chí: “Cha chỉ còn lại chút tiền ấy cho con, con cứ cầm lấy đi.”
Miêu Chí thương xót nói xong, nước mắt Miêu Tình rơi xuống bên trên cái túi, Miêu Chí kéo tay con gái, đưa tay sờ lên mặt con gái, con bé này, lớn lên thật giống ông ấy: “Được rồi, đừng khóc nữa, con cũng đã làm bà nội bà ngoại rồi, cha và mẹ con có thể sống nhiều năm như vậy, đã rất thoả mãn rồi, con cũng đừng buồn, đừng tức giận, đừng để cha mẹ đi mà không an lòng.”
Miêu Chí vừa nói ra những lời này, trong phòng khách đều là tiếng khóc, đây chính là đang bàn giao hậu sự mà.
Miêu Chí là người bình tĩnh nhất, ông ấy là người đáng chết, nếu không tìm thấy con gái, khả năng ông ấy đã sớm chết rồi, ông ấy đã trải qua quá nhiều cái chết rồi, ông ấy không sợ cái chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play