Thanh Nghĩa chở than nắm đến, đốt trong nhà, chăn mền gì đó đều lấy từ nhà đem qua, đệm chăn trong nhà rất nhiều, vật dụng hàng ngày cũng mua một ít, đốt lửa tới trưa, trong nhà ấm áp.
Buổi trưa Thanh Nhân về đến nhà, cả nhà đều trở về, Thanh Nhân đến đúng lúc, bà ngoại tỉnh rồi, nhìn thấy bọn nhỏ đều ở đây, Thẩm Phương biết thời gian của mình không còn nhiều nữa: “Đều trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Miêu Chí hỏi: “Có cần gọi điện thoại cho nhà họ Thẩm không? Bà không muốn gặp Miêu Niệm và Vân Kiến,Vân Bình sao?”
Thẩm Phương ngừng một lúc: “Tôi sợ anh cả không chịu được, đương nhiên là tôi muốn gặp Miêu Niệm và Vân Kiến, Vân Bình rồi, nhưng bọn họ đều ăn tết ở thủ đô, ông mà gọi điện thoại, anh cả sẽ đoán được là chuyện gì xảy ra.”
Miêu Chí: “Bà gạt họ như thế, ngược lại biết rồi, ông ấy cũng không chịu được.”
Thẩm Phương xoắn xuýt, tuổi tác của anh cả nhiều hơn so với bà ấy nhiều, nhìn thì có vẻ như thân thể không tệ, nhưng thật ra cũng là đèn cạn dầu rồi, bà ấy sợ, sợ anh cả không chịu nổi, nhưng chồng nói cũng có đạo lý, nếu như bà ấy gạt, anh cả biết rồi, nhỡ đâu hoả khí công tâm thì sao?
Thẩm Phương nhắm mắt lại: “Nói cho họ đi, năm nay là năm đoàn viên, làm một năm đại đoạn viên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play