Không chỉ Tống Ngôn, các giáo viên mẫu giáo cũng yêu cầu học sinh tham gia thi báo tường và hợp ca. Họ còn cho bọn trẻ xem các tiết mục đoạt giải năm trước. Chủ đề lần này là ngày Quốc tế Thiếu nhi, phải đáp ứng các yêu cầu về tiêu đề. 
Ban đầu, Tiểu Bảo không hứng thú lắm, nhưng khi nghe giáo viên nói có thể nhận giấy khen, cậu bé lập tức chú ý. Lần trước, cậu được khen vì dọn vệ sinh - chẳng có gì oai phong. Lần này, nếu giành được giấy khen, chắc chắn mẹ sẽ rất vui.
Thỉnh thoảng đi ngang nhà người khác, Tiểu Bảo thấy tường nhà họ dán đầy giấy khen. Ai đến cũng được khoe rằng đó là thành tích của con họ. 
Trong đầu cậu hiện lên hình ảnh tường nhà mình cũng đầy giấy khen, và khi có người hỏi, mẹ sẽ tự hào nói: “Đúng vậy, đó là giấy khen của Quý Xuyên nhà tôi, thằng bé rất giỏi.” 
Chỉ nghĩ thôi đã khiến mắt Tiểu Bảo tối lại. Cậu không hiểu sao trong mơ, mẹ chỉ quan tâm đến Bùi Quý Xuyên. Dù chỉ là mơ, nhưng cậu mới là con trai thật sự của mẹ. Cậu cũng muốn được mẹ khen, muốn tường nhà đầy giấy khen của mình để mẹ vui. Thế nên, khi giáo viên hỏi ai muốn tham gia, cậu giơ tay.
Có khoảng bảy, tám học sinh đăng ký. Kim Bảo thấy cậu giơ tay thì hừ lạnh. Sau giờ học, mọi người vây quanh Kim Bảo - năm ngoái cậu đã giành giải. Ai cũng ngưỡng mộ. Kim Bảo rất giỏi hội họa, được bạn bè khen ngợi, cậu bé càng tỏ ra kiêu ngạo.
 Kim Bảo bước đến trước bàn Tiểu Bảo, ngẩng mặt nói: “Bùi Thụy Bảo, chúng ta thi xem ai giành giải nhất. Nếu tôi thắng, từ nay cậu phải làm nô lệ cho tôi.” Tiểu Bảo khó hiểu, liếc cậu ta: “Cậu lạ thật, sao tôi phải thi với cậu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play