Lưu Vân trong lòng bứt rứt khó chịu.
"Chủ nhiệm mới mời cô dạy chưa bao lâu, giờ cô lại định bỏ đi. Chủ nhiệm biết tìm ai thay cô đây…"
Tống Ngôn tỏ ra khó hiểu nhìn cô ta: "Tôi muốn học lại, nhưng trường bên kia cho phép tôi tự ôn ở nhà. Nghĩa là tôi vẫn làm việc được đến khi thi đại học, còn gần một năm nữa. Thời gian này đủ để người thay thế làm quen công việc."
Lưu Vân không ngờ lại có cách như vậy: "Cũng đúng, nhưng chúng ta đến trường để làm việc. Trước đây tôi thấy cô suốt ngày đọc mấy quyển sách đó, làm việc riêng trong giờ, có phải không ổn không?"
Tống Ngôn bình thản đáp: "Mấy quyển sách tôi đọc đều giúp nâng cao năng lực, hỗ trợ giảng dạy. Tôi chẳng thấy gì sai. Lúc rảnh, các cô nói chuyện phiếm, làm việc riêng, tôi nghĩ mình cũng có quyền đó. Nếu cô Lưu không đồng ý, cứ đi tìm chủ nhiệm. Nếu chủ nhiệm bảo tôi không được đọc sách trong văn phòng, sau này tôi sẽ không đọc. Còn không, cô nói gì tôi cũng chẳng nghe đâu."
Lời nói của Tống Ngôn khiến Lưu Vân xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng. Cô ta nhận ra Tống Ngôn đang mỉa mai mình: bản thân rảnh rỗi thì chỉ biết buôn chuyện, vậy mà lại để ý việc Tống Ngôn đọc sách. Lưu Vân chỉ muốn thì thầm sau lưng với đồng nghiệp để kéo họ về phe mình, đồng tình với cô ta. Nhưng khi đứng trước mặt mọi người, cô ta không dám công khai thể hiện thái độ.
Lúc này, dù trong lòng tức tối, Lưu Vân biết rằng nếu làm lớn chuyện đến chỗ chủ nhiệm, người bị khiển trách chắc chắn sẽ là cô ta. Dù sao , Tống Ngôn chăm chỉ, nỗ lực, tranh thủ lúc rảnh để học hành, không giống như họ - cả ngày chỉ biết ngồi lê đôi mách. Với một người nghiêm khắc như chủ nhiệm, chắc chắn ông sẽ đánh giá cao sự cần mẫn của Tống Ngôn, còn họ thì ngược lại, sẽ bị mắng té tát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play