Cả ngày hôm đấy tôi và thằng Hoàng sống trong thấp thỏm. Tôi lãnh nhiệm vụ thổi cơm ở dưới bếp, thằng Hoàng cho dê ăn, riêng bố tôi thì về từ trưa rồi lại tất tả đi canh gác ở ngoài cổng làng. Tin tức cái Bích nhà cô Loan mất tích lan nhanh khắp nơi. 
Ai biết chuyện cũng bảo rằng nó bị ma gà bắt cóc. Thậm chí, nhiều người trong làng còn bảo, việc cái Bích mất tích như thế chẳng khác nào năm xưa bà góa tự trốn vào trong vại thức ăn thừa của nhà hàng xóm để biến thành ma gà. 
Người ta nhẩm tính, từ lúc phát hiện ra xác của thằng Pháo và thằng Bách đến nay, có ba người đang bị mất tích. Đầu tiên là lão Sâm, tiếp đến là bố thằng Pháo và giờ đến đứa bạn thân nhất của tôi. 
Không khí trong làng lúc này ngột ngạt vô cùng, người ta không dám ra khỏi nhà, ngay cả nói chuyện cũng phải thì thào khe khẽ, cứ như sợ rằng nếu nói lớn tiếng quá sẽ bị ma gà đến gõ cửa. 
Sau bữa cơm trưa, mẹ tôi đi chợp mắt một lúc, cả hai chị em tôi đổ hết sách vở trong chiếc balo đi học ra. Chúng tôi nhét vào đó vài đụn pháo, một ít thịt nai khô phòng khi đói bụng, một chiếc đèn pin, một bao diêm Thống Nhất cùng một ít bông băng thuốc đỏ. Tôi còn cẩn thận tròng vào cổ mình một chiếc còi báo hiệu, rồi dắt vào túi quần một con dao gọt hoa quả. 
Thằng Hoàng chuẩn bị xong xuôi thì bỗng dưng đổi ý. Nó tần ngần nói với tôi: 
“Hay chị ở nhà đi, để em đi được rồi.” 
Tôi khẽ mắng nó: 
“Mày đi kiểu gì? Một mình mày gặp lão Sâm hay bố thằng Pháo thì chống đỡ làm sao hả? Mày đừng quên, bố mình cao to như thế còn bị thương kia kìa. Mày gầy thế này thì ma gà nuốt chửng mày cho mà xem.” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play