Sau rất nhiều ngày sống chui lủi trong rừng, chịu đói chịu khát, phải đến giờ tôi mới được nằm trong chăn đệm ấm áp để thiếp đi. Giấc ngủ nhanh chóng kéo đến, tôi lại nằm mơ thấy mình trở lại làm đứa trẻ con đi cùng bà ngoại trên con đê ven biển. Cơn gió mang theo hơi nước mằn mặn lướt qua gương mặt tôi làm tung bay làn tóc dài. Giấc mộng ấy đã có thể kéo dài lâu hơn, nếu như tôi không bất ngờ cảm thấy có người nào đó lục lọi vào quần áo.
Đầu tiên tôi nghe thấy tiếng sột soạt bên tai, sau đó là tiếng thở rất mạnh của một ai đó. Tiếp đến là một bàn tay sờ vào bên trong túi áo khoác bên ngoài, rồi chạm vào cổ. Tôi có thể cảm nhận được những ngón tay của người ấy lạnh như băng. Mới đầu tôi còn tưởng là cái Phượng hay ai đó trong đoàn trêu mình, liền ú ớ vài câu. Thế rồi đột nhiên đầu óc tỉnh táo, tôi choàng mở mắt thì thấy có một bóng người chạy vụt ra khỏi phòng, cánh cửa còn không kịp khép lại. Tôi kêu lên oai oái:
“Có trộm! Có trộm!”
Đức Hà Nội giật mình:
“Làm sao đấy?”
Tôi nhoài người sang bên cạnh để bật đèn cho sáng. Ánh sáng rọi khắp căn phòng, mọi người còn đang ngái ngủ. Chú Sang lè nhè trách móc:
“Đứa nào không ngủ đi còn ầm ĩ cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT