Châu Hàm Chương quả thực là người khiến tôi khó nắm bắt, nhưng từ khi còn nhỏ tôi đã biết, nhà văn mà, luôn có một vài sở thích và tính cách khác thường, giống như Schiller thích mùi táo thối và Balzac uống 50 tách cà phê mỗi ngày, những người sáng tạo như họ, người thường như chúng tôi khó mà hiểu được.
Không hiểu được, nhưng vẫn muốn tìm hiểu.
Tôi đứng trên nền tuyết nhìn cánh cửa phòng sách đóng chặt, không nhịn được, lại nghịch ngợm tiến lên gõ cửa: "Thầy Châu, giờ này rồi mà anh vẫn chưa đi ngủ sao? Thức khuya không tốt cho sức khỏe đâu."
Châu Hàm Chương không để ý đến tôi, vẫn lạnh lùng như cũ.
Không để ý thì thôi, tôi cũng mặc kệ anh.
Vừa nãy đùa giỡn với Châu Hàm Chương ngoài trời, nghịch đến mức toàn thân ướt đẫm mồ hôi, lúc này anh đi rồi, trong sân rộng chỉ còn lại tôi và một cây khô, nói cảnh tượng này lãng mạn cũng được, nói nó rùng rợn cũng chẳng sai, tôi nhìn quanh, trong lòng bắt đầu cảm thấy lạnh lẽo.
Cái lạnh không chỉ vì trời lạnh, mà còn cảm thấy bầu không khí này rất thích hợp để ma quỷ xuất hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play