Trước đây tôi từng nghe người ta nói đùa rằng "đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên", lúc đó tôi không tin, ưỡn ngực thẳng lưng nói: "Tôi thì không, tôi chín chắn, điềm đạm, phong độ ngời ngời."
Thế nhưng sự thật chứng minh, không phải không nông nổi, chỉ là thời điểm chưa tới, cảm xúc chưa tới.
Tôi đoán chừng, đừng nói là tôi, ngay cả Châu Hàm Chương cũng hiếm khi làm ầm ĩ như vậy, người đầy tuyết, tóc cũng đầy tuyết, quỳ trên nền tuyết ghì chặt tôi, đắc ý như một vị tướng quân chiến thắng trở về.
"Châu tướng quân tha mạng." Tôi thở hổn hển nói: "Tôi đầu hàng rồi còn gì!"
Anh nhìn tôi, khẽ cười một tiếng: "Vô dụng vậy sao?"
"Ừ, tôi vô dụng từ xưa tới giờ." Tôi nói: "Châu tướng quân, tha cho tôi một con đường sống, tôi nguyện làm trâu làm ngựa làm biên tập cho ngài."
Lúc ra ngoài tôi chỉ mặc một chiếc áo len, nhưng lúc này lại không thấy lạnh, sau một hồi náo loạn, người ngợm tôi đã đầy mồ hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play