Cách họ năm mươi bước phía sau, Yến Vô Thứ lặng lẽ bước đi trong bóng đêm.
Không phải hắn tự nhận ra Nguyệt Nương mà là vừa rồi hắn đã đưa bức họa của cô nhóc cho một thuộc hạ thân tín. Kẻ đó có vài mối quan hệ trong giới tam giáo cửu lưu, chỉ cần chi đủ bạc, việc tìm tung tích một đứa trẻ con không phải chuyện gì khó. Không ngờ mới giao bức họa chưa đầy một nén nhang, người kia đã quay lại nói rằng hình như vừa nhìn thấy một tiểu cô nương trông rất giống trong tranh.
Ban đầu Yến Vô Thứ cảm thấy trùng hợp như vậy thì thật quá hoang đường, nhưng nghĩ lại nha đầu kia xưa nay vốn xảo quyệt tinh ranh, nếu quả thật muốn nhân lúc trời tối mà trốn dưới trướng Tướng Lý thị, nơi vừa mới chiếm được thành Thái Bình thì cũng không phải không có khả năng.
Thừa lúc yến tiệc của Chung Ly Linh Chiểu còn chưa kết thúc, hắn liền lén đuổi theo.
Quả nhiên, hắn ta liền trông thấy cô bé mà thuộc hạ đã nói, chỉ là còn chưa kịp nhìn kỹ, bóng dáng ấy đã rẽ ngoặt vào một lối khác.
Yến Vô Thứ còn định đuổi theo nữa nhưng lại phát hiện nữ tử đi cùng tiểu cô nương đã rẽ ở khúc ngoặt kia đang quay lại phía hắn.
“Á ——” Lưu Ngọc đụng vào Yến Vô Thứ, lập tức bày ra biểu cảm kinh ngạc vừa đúng mực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT