Tiếng ve bắt đầu râm ran trên tán ngô đồng già, báo hiệu mùa hè đã thực sự đến. Trong giờ ra chơi, lớp 11A1 rộ lên phong trào luyện tập cho lễ hội cuối học kỳ. Mỗi lớp sẽ trình diễn một tiết mục, và lớp trưởng hăng hái đề xuất: “Chúng ta sẽ hát! Một bài hát mùa hè thật nhiều cảm xúc.”
Khi danh sách người tham gia được viết lên bảng, ai đó hét lớn:
— Triệu Tịnh Nhi chơi piano rất giỏi đó! Cho bạn ấy đệm nhạc đi!
Tịnh Nhi lúng túng, chưa kịp phản ứng thì đã thấy tên mình trên bảng. Lâm Dực Hàn quay sang, cười nhẹ:
— Tớ sẽ hát cùng