Tuần thứ ba kể từ khi Lâm Dực Hàn chuyển đến. Nhịp sống học đường đều đặn trôi qua, và giữa những tiết học dày đặc, Triệu Tịnh Nhi nhận ra mình dần quen với sự xuất hiện của cậu bạn cùng bàn.

Dực Hàn không phải kiểu người quá sôi nổi, nhưng luôn mang đến cảm giác gần gũi. Cậu hay mượn vở Tịnh Nhi để chép bài, đôi khi để lại vài hình vẽ nhỏ bên lề — con mèo, nụ cười, hay cả một cây dù ngả nghiêng trong gió. Tịnh Nhi không nói gì, chỉ lặng lẽ giữ lại từng trang vở như giữ lấy một

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play