Ngày Lâm Dực Hàn chuyển đến lớp 11A của Nhất Trung, cô giáo chủ nhiệm mỉm cười bảo:

— Dực Hàn, em ngồi tạm chỗ trống cạnh Triệu Tịnh Nhi nhé. Bạn ấy học tốt, chắc chắn sẽ giúp đỡ em nhanh chóng làm quen với môi trường mới.

Tiếng xì xào vang lên khắp lớp. Lâm Dực Hàn gật đầu lịch sự, bước về phía bàn cuối gần cửa sổ, nơi Triệu Tịnh Nhi đang khẽ siết chặt ngòi bút. Cô không ngẩng đầu lên, nhưng trái tim lại đập nhanh hơn một nhịp.

Cậu ngồi xuống, kéo ghế một cách nhẹ nhàng rồi nghiêng đầu nhìn cô.

— Chào cậu, tớ là Lâm Dực Hàn. Mong được giúp đỡ.

Tịnh Nhi khẽ ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào nụ cười như nắng của cậu. Cô gật nhẹ, đáp lại:

— Tớ là Triệu Tịnh Nhi. Rất vui được làm bạn cùng bàn.

Sau tiết học đầu tiên, trong khi cả lớp ùa ra sân bóng, Dực Hàn vẫn ngồi tại chỗ, lấy sách Toán ra xem. Cậu nghiêng người hỏi nhỏ:

— Cậu có thể chỉ tớ cách giải dạng bài hàm số này không? Ở trường cũ bọn tớ học chậm hơn

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play