Sáng sớm hôm sau, vào mùa đông, lượng khách thực sự rất thưa thớt, nhưng người của nha môn lại đến từ rất sớm. Khương Khanh Nhi vừa mới tỉnh dậy, đang ngồi trang điểm thì nghe thấy Ân Thúy nói:
"Sáng sớm, Lục thiếu gia đã dẫn người tới. Hồng Diêu mụ mụ vẫn chưa tỉnh, bọn họ đã lục soát một lượt trong phòng của Như Liễu. Mấy thị nữ còn được sai đi lau sạch vết máu trên sàn."
Khương Khanh Nhi ngồi trước bàn trang điểm, dung nhan trong gương đồng rực rỡ, kiều diễm động lòng người. Nàng cầm một cây trâm ngọc tinh xảo trong tay, hỏi:
"Bọn họ có tìm được gì không?"
"Cái này thì nô tỳ không rõ." Ân Thúy cầm lấy cây trâm từ tay nàng, cài vào tóc mai rồi nói tiếp: "Nhưng nô tỳ nghe các cô nương bảo rằng toàn bộ trang sức trong phòng Như Liễu đều không cánh mà bay. Chắc là bị kẻ xấu lấy mất. Thật đáng thương, không biết vì sao lại xảy ra chuyện như vậy. Như Liễu cô nương tốt như thế mà..."
Khương Khanh Nhi im lặng hồi lâu, rồi nhẹ giọng hỏi:
"Cô cô bây giờ đã dậy chưa?"
Ân Thúy lắc đầu: "Chưa đâu ạ. Hôm qua người bị kẻ gian cắt trúng tay, giờ vẫn còn đang nghỉ ngơi."
Sau khi trang điểm xong, Khương Khanh Nhi dùng một bát cháo thịt nạc, rồi đi đến Tây Sương phòng để thăm Khương Hồng Diên. Thị nữ trông cửa nói:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT