Lúc này, mây đen dày đặc bao phủ bầu trời trên chùa Đỗ Nhược, báo hiệu một cơn mưa lớn sắp trút xuống.
Ngũ Đức và Hoằng Nhẫn đối diện nhau. Hắn nhếch môi cười khẩy, ngay lập tức ra hiệu cho hai nội vệ tiến lên khống chế hòa thượng. Hai tay Hoằng Nhẫn bị bẻ quặt ra sau, không thể cử động.
Ngũ Đức cầm lấy chiếc hộp gỗ đen, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vạch mở nắp hộp, giọng điệu thản nhiên:
“Ngươi không thể không xem thứ này. Đây là tâm ý của Thái hậu.”
Dứt lời, hắn ném mạnh chiếc hộp về phía Hoằng Nhẫn. Hộp gỗ va xuống nền đá phát ra một tiếng vang nặng nề. Bên trong, một chiếc đầu người lăn ra – đó là một nữ nhân, khuôn mặt đẫm máu, đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi nhợt nhạt...
Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt ấy, tim Hoằng Nhẫn như bị xé toạc, nỗi đau xé lòng ùa đến, hơi thở trở nên dồn dập. Thế gian đau đớn nhất không gì ngoài cảnh sinh ly tử biệt, chưa kịp tương phùng đã phải vĩnh viễn cách xa.
Gương mặt mà đêm ngày hắn khắc khoải nhớ mong suốt mười năm qua... chính là mẫu thân của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT