Trong thành Dương Châu
người đi đường vội vàng, không còn thấy những quán nhỏ ven đường. Cảnh tượng náo nhiệt ngày xưa đã biến mất hoàn toàn. Dưới đất chỉ còn lại những mảnh vụn của pháo hoa, pháo trúc, tuyết mỏng phủ lên nhưng chưa kịp quét sạch.
Khương Khanh Nhi ngồi trong xe ngựa, vén rèm nhìn ra ngoài. Ở Dương Châu đã nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy tháng Giêng nào lại tiêu điều như thế này.
Khi trở về Yên Vân phường, nàng càng kinh ngạc hơn. Lâu phường vốn đông đúc giờ đây lại vắng vẻ, chẳng thấy bóng dáng hoa nương đứng tựa cửa trò chuyện. Cánh cửa lớn khép hờ, lặng lẽ như không còn sinh khí. Lẽ ra tháng Giêng phải là lúc nơi này náo nhiệt nhất mới đúng.
Trên phố phường tiêu điều, đám hoa nương dù rầu rĩ vẫn cố tụm lại đánh bài chín. Nhưng ngay cả khi thấy Khương Khanh Nhi trở về, họ cũng không như mọi khi mà trêu chọc nàng.
Nghi hoặc, nàng liền dò hỏi:
“Dương Châu làm sao vậy? Sao lại quái lạ như thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play