Trở lại chùa Đỗ Nhược, thi thể Khương Hồng Diên tạm thời được đặt trong liêu phòng của chùa, phủ kín bằng một tấm vải bố trắng, toát ra vẻ tử khí trầm trầm.
Khương Khanh Nhi không dám đến nhìn, dù biết rằng người mất đã qua đời, người sống phải nén bi thương, nhưng vẫn không thể ngừng suy nghĩ. Từ nay về sau, cô cô sẽ không còn nữa, nghĩ đến đó, lòng nàng đau đớn vô cùng.
Nếu cô cô biết nàng đau buồn như vậy, chắc chắn sẽ mắng nàng một trận, bảo nàng không có tiền đồ, còn trách sao không biết tự chăm sóc bản thân, lại khiến người khác phải lo lắng.
Thay bộ y phục vấy máu xong, Khương Khanh Nhi liền đi theo Hoằng Nhẫn hòa thượng, không muốn rời đi, cũng không muốn ở một mình, chỉ muốn ở bên cạnh hắn.
Hoằng Nhẫn đưa nàng đến trai đường trong chùa, mang đến một bát cháo cùng một ít đồ ăn khai vị, khuyên nàng ăn chút gì đó.
Khương Khanh Nhi nhìn thoáng qua thức ăn trên bàn, nhưng không có chút hứng thú, mãi không động đũa. Đôi mắt phượng hơi phiếm hồng, trước đó đã khóc quá nhiều.
Hoằng Nhẫn nhàn nhạt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play