Khi trở lại nha môn, Lục Lân ngồi trước án thư, mắt nhìn chăm chăm vào nghiên mực trước mặt, rất lâu vẫn chưa rời mắt.
Lý Do đứng bên cạnh, nhận ra hắn đã ngẩn người gần nửa khắc rồi.
Qua một hồi, Lý Do hạ quyết tâm, bước lên phía trước, đứng trước án thư, khom người cung kính nói: “Đại nhân—”
Lục Lân hoàn hồn, nghiêm mặt hỏi: “Chuyện gì?”
Lý Do đáp: “Tiểu sinh nguyện theo Thượng Quan đại phu đến huyện Vân Mộng một chuyến.”
Lục Lân ngạc nhiên, khẽ nhíu mày: “Tại sao?”
Huyện Vân Mộng đến cầu viện, ngoài Thượng Quan Hiển và Thi Uyển tự nguyện đi, Lục Lân chỉ sắp xếp thêm mấy nha sai đi cùng. Nhưng trong số đó tuyệt đối không có người của riêng hắn. Nói rõ ra, Lý Do không phải người của nha môn mà là người của hắn, hắn không cần thiết phải đưa người của mình đến nơi nguy hiểm như Vân Mộng, đặc biệt là khi tình hình ở đó phức tạp, mà Lý Do thì không có lý do gì phải liều thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play