Tối hôm trước, Thượng Quan Hiển ở lại dược phòng quá muộn nên sáng hôm sau dậy trễ hơn một chút. Chẳng bao lâu sau, Tì Bà mang bữa sáng đến, nói với hắn: “Thượng Quan đại phu, sư phụ ta đã đến nha môn từ sớm, đây là bữa sáng người để lại cho ngài, ngài ăn xong rồi hãy qua đó.”
“Đa tạ cô nương.” Thượng Quan Hiển dịu dàng đáp.
Tì Bà vội nói: “Thượng Quan đại phu khách sáo rồi, ngài là ân nhân của An Lục chúng ta mà.”
Thấy nàng ấy đang cúi đầu bày bát cháo và món ăn, Thượng Quan Hiển giả vờ tò mò, thuận miệng hỏi: “Hôm qua ta có nghe người khác nói… Thi đại phu và Tri huyện Lục từng là phu thê à?”
“Đúng vậy.” Tì Bà đáp ngay. Chuyện này vốn không phải bí mật gì ở An Lục nên nàng ấy cũng chẳng thấy cần giấu.
Nghe nàng ấykhẳng định chắc chắn như vậy, tia hy vọng cuối cùng trong lòng Thượng Quan Hiển cũng tan biến. Hắn lại hỏi: “Chuyện đó thật khiến người ta bất ngờ, nhìn hai người họ đều là người tốt, sao lại thành thân rồi lại chia tay? Nghe nói là hoà ly?”
“Chuyện này thì dài lắm.” Tì Bà còn đang bối rối chưa biết phải giải thích sao thì Nghiêm Tuấn từ ngoài bước vào nói: “Tất nhiên là vì Lục tri huyện không tốt với sư phụ ta rồi. Là một vị quan tốt nhưng không có nghĩa là sẽ là một trượng phu tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT