Khách điếm ở huyện Vân Mộng cũng đã bị hạ lệnh cấm mở cửa. Dịch quán và nha môn đều là nơi Lục Lân không thể đến. Cuối cùng, Lý Do đưa hắn đến một miếu Thổ Địa tạm nghỉ, còn mình thì đi xem tình hình của Thi Uyển.
Không ngờ chưa bao lâu sau, hắn đã quay lại, nói: “Người trong khách điếm nói Thi đại phu vẫn đang ngủ, ta chưa gặp được ngài ấy nhưng nghe nói đêm qua nàng có tỉnh dậy một lần, có vẻ vẫn còn ổn định. Có điều, ta biết hôm nay nha môn sắp xếp dân phu đến khách điếm đốt ngải cứu khử trùng, người ra vào hỗn tạp… Đại nhân có muốn giả làm dân phu đi theo vào thử xem sao không? Biết đâu có thể tìm được cơ hội gặp nàng!”
Trương Hỉ ở bên cạnh vội kêu lên: “Thế sao được! Nơi đó toàn bệnh nhân, nguy hiểm quá!”
Lục Lân hỏi: “Khoảng lúc nào thì đến? Khi nào ta nên qua?”
Lý Do đáp: “Ước chừng vào giờ chính ngọ. Đại nhân nên nghỉ tạm một lát, ta sẽ đưa ít đồ ăn nóng đến rồi đi thu xếp mọi thứ.”
Lục Lân nói: “Không cần. Ta có mang theo lương khô. Ngươi lo việc dân phu đi, nhất định phải bảo đảm không xảy ra sơ suất.”
Lý Do gật đầu: “Vậy tiểu sinh đi trước, đại nhân cứ nghỉ ngơi.” Nói rồi liền rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT