“Vân Y, ngươi làm ta quá thất vọng. Từ nhỏ ngươi đã lớn lên trong Hộ Quốc Công phủ, ta vốn tưởng ngươi là một cô nương tốt, không ngờ. . .” lão phu nhân nói, vẻ mặt đau lòng.
Lạc Vân Y đứng sững sờ tại chỗ, bà nói như vậy, nghĩa là bà đã hoàn toàn từ bỏ nàng sao? Tại sao? Tại sao mọi người luôn từ bỏ nàng dễ dàng như vậy?
Lúc này, hai mắt Lạc Vân Y đỏ ngầu, không cam lòng nhìn mọi người trong phòng với ánh mắt căm ghét. Nàng hận ánh mắt giễu cợt của tất thảy mọi người, hận lão phu nhân bỏ rơi nàng, thậm chí còn hận mẹ nàng không ra mặt nói giúp nàng lấy một câu. Hận ý ngập tràn, quét qua lồng ngực nàng như một cơn lũ. Nàng cảm thấy nhất định là Hạ Sính Đình và Đoàn Xuân Phong cấu kết hãm hại nàng, nếu không, tại sao một kế hoạch chỉ có nàng và Hạ Sính Đình biết, cuối cùng lại biến hoá đến mức này, trong khi Xuân Phong - diễn viên chính lại hoàn hảo đứng ở ngoài kia.
Móng tay Lạc Vân Y cắm thật sâu vào lòng bàn tay, nhưng nàng lại không cảm nhận được chút đau đớn nào, trái tim nàng đã hoàn toàn bị hận thù bao phủ.
Chỉ cần nàng không chớt, nàng sẽ không để cho 2 con người đó sống tử tế.
“Được rồi, từ nay về sau ngươi không còn là cháu ngoại của Hộ Quốc Công phủ chúng ta nữa, Hạ gia chúng ta không có hậu duệ vô liêm sỉ như vậy. Ngươi là người của Lạc gia, để Lạc gia tự xử lý đi.” Lão phu nhân thất vọng tuyên bố, xoay người rời đi, không thèm nhìn Lạc Vân Y thêm một cái, giống như chỉ một ánh nhìn cũng làm bà khó chịu.
Lúc này, Hạ Sính Đình bỗng quỳ xuống trước mặt Thái hậu và lão phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play