“Vân Y, sao lại là ngươi?” bà cụ nhìn thấy dung mạo nữ tử, rồi lại nhìn những dấu vết đỏ hồng trên khắp mặt và cổ nàng ta, không khỏi hô lên.
Câu nói của bà cụ khiến cho Lạc phu nhân ở một bên cả kinh, không thể tin được, trợn mắt mà nhìn về phía nữ tử trong phòng.
Đúng rồi, vóc dáng này, quần áo này, diện mạo này, không phải người con gái mà bà tự hào nhất thì là ai. Lạc phu nhân cảm giác như bị hàng trăm tia sét đánh vào người, đốt cháy cả trái tim bà.
“Vân Y, sao con lại thế này?” Lạc phu nhân đứng đó, vẫn không thể tin nổi, kinh ngạc đến mức bất động. Hạ Sính Đình cũng bị sốc, sao lại có thể là nàng ta, nhưng một giây sau, cảm giác sung sướng khi người gặp hoạ hoàn toàn lấn át sự kinh ngạc.
“Mẹ ơi, mẹ ơi, con oan uổng quá, con bị người ta làm hại, mẹ phải làm chủ cho con.” Lạc Vân Y vừa thấy mẹ đến, liền nhào vào lòng bà khóc lóc, kể lể.
Lạc phu nhân lại sững sờ tại chỗ, vẫn chưa thể tiếp nhân sự thật tàn nhẫn này. Khung cảnh trong phòng lúc nãy bà cũng nhìn thấy, nhưng bà thật sự không thể tưởng tượng nhân vật chính lại là con gái mình.
Bà chỉ để yên cho Vân Y khóc lóc trong lòng, hai tay bà buông thõng, nắm chặt thành nắm đấm. Bà không dỗ dành con gái, thậm chí không thể mở miệng an ủi nàng một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT