Bà cụ thấy bộ dáng của Hạ Sính Đình thì mặt tối sầm xuống. Sau khi mời Thái hậu đến ngồi trong phòng, bà xoay người nhìn về Tú Đào bên người Hạ Sính Đình, ánh mắt sắc bén: “Ngươi nói mau, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nếu không giải thích rõ ràng, ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi phủ.”
Lúc bà cụ và mọi người đến đây, Tú Đào đã lẳng lặng rút về sau lưng Hạ Sính Đình. Họ nghĩ những việc họ làm, trời không biết đất không hay, không biết rằng tất cả đã rơi vào hai ánh mắt trên cây cổ thụ ngoài kia.
Lúc này, nam nhân trên cây đang cầm một quả nho mọng đã bóc vỏ, vẻ mặt sủng nịnh nhét vào miệng nữ tử. Nữ tử dựa vòng lồng ngực nam tử, ánh mắt hơi nheo lại, nhìn chằm chằm phía trước, hoàn toàn là bộ dáng đang hóng kịch hay.
“Vâng, nô tì xin nói.” Tú Đào quỳ phịch xuống đất, sợ hãi, hoảng sợ nói.
“Trước đó, hoa sen nở trong hồ Tây Uyển rất đẹp nên tiểu thư dẫn các vị phu nhân, tiểu thư đến đây thưởng cảnh. Thời tiết nóng nực, mọi người đang định chuẩn bị vào phòng nghỉ ngơi một chút, không ngờ. . . không ngờ lại thấy. . .thấy…” Tú Đào có chút rụt rè, không dám tiếp tục.
“Thấy gì, nói nhanh.” Lão phu nhân sắc bén quát.
“Vâng! Vâng, mọi người phát hiện biểu tiểu thư và nam tử đang hẹn hò, vụng trộm. . .” Tú Đào bị tiếng quát của lão phu nhân doạ sợ, toàn thân run rẩy, vội vàng thốt ra, nói đến câu cuối, giọng ả ta đã nhỏ đến mức không thể nghe được. Nhưng ý tứ trong lời nói của ả đã rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play