Đây cũng là lần đầu tiên Xuân Sinh thấy khía cạnh này của Nhị tỷ. Trước đây, cậu từng thấy tỷ tỷ thông minh, mạnh mẽ. Hôm nay cậu lại thấy nhị tỷ của cậu còn biết võ công, gặp nguy không loạn. Còn có bộ dáng lúc mắng chửi nữa, thật là đáng yêu.
×××
Khi Xuân Vũ và mẹ Xuân Phong trở lại, ngôi nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, người của Bách Lý Mặc Thần cũng đã rời đi. Khoảng sân nhỏ yên bình, không có chút dấu hiệu nào của trận chiến trước đó. Xuân Phong đã dặn Xuân Sinh không được hé nửa lời về việc xảy ra hồi nãy, tránh cho mẹ và đại tỷ lo lắng. Vì vậy Xuân Sinh và Xuân Phong đều ăn ý nói là ngày mai họ hàng của anh em nhà họ Dương sẽ đến đón họ đi. Còn việc Dương huynh hôn mê, cô nói là do vết thương trước đó nhiễm trùng và tái phát.
“Mẹ, mẹ mua cái gì ngon vậy, con xem nào.” Xuân Phong mỉm cười bước tới, nhận lấy bó hoa và hộp quà từ tay mẹ.
“Không có gì, chỉ là bánh ngọt năm ngoái thôi.” Mẹ Xuân Phong đem đồ trong tay giao cho Xuân Phong, có chút mệt nhọc, thở dốc.
“Con thấy mẹ mua nhiều hơn năm ngoái thì phải.” Xuân Phong có chút khó hiểu nhìn đồ trên tay.
“Mẹ nghĩ năm nay có thêm 2 người đón Tết cùng chúng ta, nên mới mua nhiều như vậy.” đại tỷ cũng đặt chiếc giỏ nặng trịch trên lưng xuống, trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play