“Nhớ ta? Haha, hay là nhớ thuốc của ta?” Xuân Phong không để ý đến sự ngả ngớn của hắn, đưa tay nắm lấy cổ tay hắn.
“Ừm, vẫn thế. Vẫn chỉ có thể dặn ngươi nhanh chóng tìm ra thuốc giải. Mặc dù đã bị áp chế, không cảm giác được chúng, nhưng chúng có thể âm thầm tổn hại ngũ tạng của ngươi.” Xuân Phong thả tay hắn ra, nghiêm túc nói.
Thấy vậy, Bách Lý Mặc Thần cũng không nói đùa nữa, khôi phục thần sắc lạnh lùng: “Lần này ta tới vì 2 người này.” Hắn nhìn về phía huynh muội Dương Thái Thư.
“Bọn họ?” Xuân Phong có chút bối rối.
“Ừ, bọn họ là con của thái thú Ung Thành. Họ phát hiện ra Xương Bình Vương bí mật nổi loạn nên bị truy sát. Cả nhà họ đã bị giết hại, chỉ còn lại 2 huynh muội. Trước khi chết, thái thú đã giao bằng chứng phản loạn của Xương Bình Vương cho con trai, sau đó liều mạng bảo vệ con ra khỏi thành, sau đó…”
Bách Lý Mặc Thần kể lại hết cho Xuân Phong, không chút dè dặt. Hoá ra, vào ngày Xuân Phong cứu được huynh muội này, những ám vệ Bách Lý Mặc Thần gài bên người Xuân Phong đã quay về kinh thành báo cáo. Kể từ khi Trần thiếu gia xuất hiện, mỗi khi có người lạ tiếp xúc với Xuân Phong, mật vệ sẽ lập tức báo về cho hắn. Vốn dĩ Bách Lý Mặc Thần không biết về cuộc nổi loạn của Xương Bình Vương, chỉ nghe tin Xương Bình Vương chiêu mộ thêm quân. Chỉ khi mật vệ về báo cáo, hắn điều tra thân phận của 2 người này mới phát hiện ra hắn thực sự muốn phản loạn. không thể không nói Xuân Phong chính là quý nhân của hắn, trước đó đã cứu mạng hắn, giờ lại cứu 2 người khác, cũng thành ra giúp hắn rất nhiều. Trong triều, Diêu Vương Bách Lý Mặc Thần và Xương Bình Vương Lưu Cử là 2 người không đội trời chung. Xương Bình Vương là một vị vương gia không thuộc hoàng tộc. Ông nội của hắn là một vị tướng đã cùng với tiên hoàng khai quốc. Do vị tướng quân này lập được nhiều công trạng, lại còn có công hộ giá, nên tiên hoàng phong hắn làm Vương, cấp đất, ngôi Vương được cha truyền con nối, và cũng được nắm trong tay một phần binh quyền. Vốn dĩ Xương Bình Vương đời đầu và đời thứ 2 cũng là những tướng quân trung thành, nhưng ở thế hệ thứ 3, họ bắt đầu có chút tham lam. Vì vậy, Bách Lý Mặc Thần đã đặc biệt chú ý đến người này. Ngược lại, Xương Bình Vương cũng ngứa mắt với Bách Lý Mặc Thần, trên triều, chỉ cần có cơ hội, 2 người sẽ đấu đá nhau không ngừng.
Nói xong, Bách Lý Mặc Thần suy nghĩ một chút rồi nói: “Kỳ thực ta vẫn để lại người bảo vệ ngươi, hôm nay là ta đến muộn.” Bách Lý Mặc Thần nói vậy là để Xuân Phong biết dù sau này có chuyện gì thì cô cũng có thể nhờ cậy vào ahứn, hắn sẽ luôn luôn có mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT