Vì vậy đây là lần đầu tiên cô có thể xem trực tiếp, thực sự rất chân thực, thú vị.
“Mẹ, không biết đoàn kịch này từ đâu đến, đây là lần đầu tiên con được xem kịch.” Xuân Phong có chút kích động, ngồi trên ghế, ngả người về trước, lẩm bẩm.
“Đoàn này chắc là từ trên trấn. Đoàn kịch hay nhất thì chắc phải là “Cẩm Lê Viên” ở Kinh thành. Đoàn đó nổi tiếng khắp cả Thiên An Quốc chúng ta.” Mẹ Xuân Phong nghe con gái hỏi, bất giác nhớ tới gánh hát “Cẩm Lê Viên”. Bà vẫn nhớ buổi mừng thọ 60 tuổi của bà nội năm đó…không biết bây giờ mọi người có khoẻ không. Chắc là ở đó đang rất vui vẻ, trong nhà có nhiều người giúp việc như vậy, còn có các tỉ muội…
Đúng là vào những dịp lễ Tết, con người ta càng dễ nhớ nhà, nhớ người thân. Mỗi năm mẹ Xuân Phong đều nhớ người thân ở xa, nhưng không đủ can đảm quay về. Bà quá xấu hổ. Chính bà là người đã chọn tình yêu, “bỏ rơi” vha mẹ đã vất vả nuôi nấng, cô sợ họ sẽ không chấp nhận cô nữa. Vì vậy, trong suốt những năm qua, mặc dù mẹ Xuân Phong luôn muốn về thăm nhà, nhưng vẫn bị cảm giác tội lỗi và lo lắng ngăn lai.
“Thật sao? Nếu mẹ thấy hay, có cơ hội chúng ta đi xem xem…”
Xuân Phong còn đang lảm nhảm, đã bị Xuân Vũ kéo lại. Theo ánh mắt Xuân Vũ, Xuân Phong nhận ra mẹ cô có chú không ổn.
Chuyện gì vậy? Nghĩ ngợi một lúc, cô mới nghĩ ra, có khi mẹ cô đang nhớ nhà ngoại ở Kinh thành. Mặc dù đã nói là cả đời này không gặp lại nhau, nhưng ai chẳng khao khát mái ấm gia đình và sự chăm sóc của cha mẹ, hơn nữa, Cha của họ, chồng của bà cũng đã qua đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play