Trong phòng bệnh nồng nặc mùi thuốc khử trùng, hô hấp của Chu Niệm dần trở nên chậm hơn, cô và Hạc Toại vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm nhau, đôi mắt cậu sâu hun hút như thế, dường như nó có ma lực xuyên qua linh hồn người khác.
Chu Niệm bị cậu nhìn chăm chú, để lộ nguyên hình.
Cô thừa nhận, hơi thở của cô dần dần chậm lại không phải bởi vì mùi thuốc khử trùng quá nồng.
Không gian tĩnh lặng dần dần bao phủ căn phòng.
Hạc Toại vẫn giữ nguyên ánh mắt không di chuyển.
Chu Niệm bắt đầu cảm thấy xấu hổ, bị một nam sinh nhìn chằm chằm như vậy, da mặt cô lại mỏng rất khó mà không đỏ lên, huống gì ánh mắt Hạc Toại lại trong trẻo và sâu thẳm.
Một chốc lát sau, Chu Niệm thua cuộc, cô không nhìn cậu nữa, nhưng rồi lại không biết phải làm thế nào. Cô nhìn ấm nước nhỏ một chút, nhìn vách tường nứt sơn một chút rồi lại nhìn cửa phòng bệnh mới khép một nửa.
Ánh mắt cô nhìn quanh khắp nơi chỉ là không dám nhìn vào mắt Hạc Toại.
Ánh bình minh bao phủ nửa bầu trời bên ngoài đang dần dần sáng hơn, Chu Niệm dứt khoát quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, quay gáy lại cho Hạc Toại nhìn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT