Trên lớp, giáo viên chỉ cúi đầu đọc sách một cách máy móc.

Hầu hết các bạn học đều mải mê làm việc riêng, gần như không ai nghiêm túc học tập.

Ngoại trừ Giang Nam Nam ngồi bên cạnh tôi và học bá ngồi trước mặt – người luôn giữ khoảng cách với tất cả mọi người.

Lớp trưởng thì cố ngồi thật ngay ngắn để làm gương, nhưng tâm trí đã bay đi đâu mất.

Hoa khôi lớp thì liên tục lấy gương ra ngắm gương mặt xinh đẹp nhất của mình.

Lớp học buổi chiều nhanh chóng trôi qua.

Nữ sinh bạo lực trốn học, nên hôm nay tôi tạm thời không bị gây sự.

Hôm nay đến lượt nhóm tôi trực nhật.

Nhóm tám người lập tức bỏ đi một nửa, còn có một người miễn cưỡng nói với Giang Nam Nam một câu khách sáo rồi khoác cặp rời khỏi lớp.

“Nam Nam, hôm nay vất vả cho cậu rồi nhé.”

Chẳng bao lâu sau, trong lớp chỉ còn lại tôi, Giang Nam Nam và “trùm trường”.

“Trùm trường” làm xong phần việc của mình rồi cũng rời đi.

Tôi nhìn phòng học rộng lớn và đống việc còn dang dở, thở dài chấp nhận số phận, cầm lấy cây lau nhà và giẻ lau bắt tay vào làm.

Giang Nam Nam đứng bên cạnh, có chút ngại ngùng:

“Mạnh Nghệ, hôm nay thật sự cảm ơn cậu.”

Hai người làm trực nhật nhanh hơn hẳn, cuối cùng cũng kịp xong việc trước khi trời tối.

Sau khi tạm biệt tôi, Giang Nam Nam khoác cặp, vội vã chạy đến chuyến xe buýt cuối cùng.

Chiếc xe rẽ theo hướng ngược lại với tôi, đi về nơi được mệnh danh là khu ổ chuột nổi tiếng nhất thành phố A.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play