“Bốp!”

Vừa bước vào lớp, tôi đã thấy một cô gái có hình xăm đang batnạt một cô gái khác có tóc mái dày che kín mặt.

Do bị đẩy quá mạnh, cô ấy ngã xuống đất, kéo theo cả bàn ghế đổ rạp.

Những người xung quanh không những không giúp đỡ, mà còn khó chịu vì bàn học bị lộn xộn.

Giáo viên chủ nhiệm áy náy cười với tôi, bước lên bục giảng vỗ tay ra hiệu giữ trật tự.

Đáng tiếc chẳng ai để ý.

Cuối cùng vẫn là lớp trưởng lên tiếng khuyên can, mới ngăn được một trận náo loạn.

Giáo viên sắp xếp tôi ngồi ở hàng cuối cùng, ngồi cùng bàn với cô gái tóc mái dày.

Tôi lấy ra miếng băng cá nhân mang theo trong cặp, đưa cho cô ấy.

Cô ấy ngẩn ra một lúc, rồi nhận lấy, lí nhí nói “Cảm ơn”.

“Tớ là Giang Nam Nam.”

“Tớ là Mạnh Nghệ.”

Tấm bảng tên của Giang Nam Nam vốn dĩ ghi họ tên, nhưng bây giờ chỉ còn lại con số “30”.

Cô ấy phát hiện tôi đang nhìn, định lên tiếng giải thích thì nữ sinh b a o l u c đã kéo theo hai đứa đàn em tiến lại gần, đá mạnh vào ghế tôi:

“Này ma mới, hệ thống của mày là gì thế?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play