Tô Ly liếc nhìn đám thị vệ đang ngồi xổm bên ngoài gió tuyết ăn cơm, trong lòng của nàng cảm kích rơi nước mắt, cầm đũa lên ăn ngấu nghiến.
Dù cho thế nào thì ăn cơm vẫn lớn hơn trời, lấp đầy cái bụng đã rồi tính.
...
Sau khi ăn xong thì đám tỳ nữ đã thu dọn gian nhà xong xuôi, tổng cộng có ba gian phòng tường đất, chỗ tốt nhất đã bị Hàn Tương Quân chiếm rồi, chiếc giường quá nhỏ, Tô Ly không thể nào chen chúc với hắn được thế là nàng đành chen chúc với đám tỳ nữ chung một phòng, thị vệ thì tìm tạm hai ván cửa cũ để dựng một chiếc giường cho bọn họ. Tô Ly ngủ một giường, hai tỳ nữ còn lại thì ngủ chung trên một giường.
Hoàng hôn sâu lắng, màn đêm yên tĩnh, nhưng Tô Ly lại không ngủ được, nàng dứt khoát choàng áo khoác đi dạo ở bên ngoài, gian phòng ở phía đông vẫn còn sáng đèn, Hàn Tương Quân vẫn chưa ngủ, trong sân có thị vệ canh giữ nhìn thấy nàng bước tới nhưng lại không nói gì cả.
Tô Ly đi đến hàng rào tre bên cạnh nhướng dài cổ nhìn vào bên trong, trong thôn trang không có đèn đuốc, chỉ có ánh sáng mờ ảo của tuyết, nàng cũng không dám đi ra ngoài. Nàng ngẩn ngơ một hồi lâu, lúc đang chuẩn bị xoay người trở về phòng thì có thị vệ cách đó không xa hỏi: “Ai đó?”
“Ta là… ta đến tìm vị thần tiên tỷ tỷ đó, hôm nay tỷ ấy đã cứu ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT