Bởi vì trì hoãn vài canh giờ để cứu người trên đường, vốn dĩ theo kế hoạch thì chạng vạng tối sẽ đến khách điếm trong thành trấn nghỉ ngơi, nhưng mà còn chưa đến nơi thì bầu trời đã tối dần rồi, thêm cả gió tuyết thì càng lúc càng lớn, không thích hợp để tiếp tục lên đường.
“Điện hạ, cách đây hai mươi dặm có một thôn trang, có thể mượn để làm nơi dừng chân.” Thị vệ Tần Trung đến bẩm báo.
Trong tay của Hàn Tương Quân bưng trà nóng, nhìn Tô Ly cứ cúi đầu gật gàd gật gù xém chút nữa là bổ nhào xuống, hắn nhấc chân lên đỡ đầu gối của nàng, sau đó mới trả lời: “Được.”
Thế là đoàn người lập tức thay đổi phương hướng chậm rãi đi về hướng đông.
Gió lớn thổi càng lúc càng tùy ý, tuyết rơi nhiều giống như lông ngỗng bay vi vu lên đầy trời, phu xe dường như không nhìn thấy rõ đường đi nữa rồi, lính trinh sát ở phía trước không ngừng đi tới đi lui để dò đường. Trên mặt tuyết vẫn còn để lại dấu vết vó ngựa, phu xe dò tìm dấu vết đầy trên mặt tuyết khó khăn chậm rãi di chuyển.
Cho đến khi bầu trời đã hoàn toàn tối mù, bọn họ mới đến một thôn trang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT