Niên ca đã ở bên cạnh Nguyễn Ấu Vi gần bốn năm, đủ để hiểu rõ tính cách của cô nàng đại tiểu thư này. Cô đúng là kiêu căng, làm bộ làm tịch, tính khí thất thường, thích gì làm nấy, nhưng xét cho cùng, bản chất không phải người xấu.
So với mấy nghệ sĩ trong giới giải trí trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu thì Nguyễn Ấu Vi vẫn dễ chung đụng hơn nhiều.
Chuyện "Nguyễn Ấu Vi tát bạn diễn nữ trong đoàn" bị tung ra vào giữa trưa, chưa đầy một giờ đã lan khắp mạng xã hội. Trên bảng tìm kiếm nóng, chỉ riêng những từ khóa có chữ "bạo" đã xuất hiện hai lần. Cư dân mạng đồng loạt lên án cô không thương tiếc.
Đoạn video bị cắt xén, chỉ giữ lại phần Nguyễn Ấu Vi lạnh lùng nói: “Đánh thì đánh, chẳng lẽ còn phải chọn ngày?” cộng thêm biểu cảm kiêu ngạo sau khi ra tay.
Chỉ với khoảnh khắc đó, bốn chữ "đoàn phim bắt nạt" đã lập tức leo lên top tìm kiếm.
Bây giờ, chắc Nguyễn Ấu Vi chỉ cần thở thêm một hơi cũng bị người ta mắng chửi không thương tiếc.
Tác phẩm thì chưa thấy đâu, nhưng tai tiếng thì lúc nào cũng có.
Giữa lúc này, Niên Ca vừa phải vội vàng xử lý khủng hoảng truyền thông, vừa không quên hỏi thẳng Nguyễn Ấu Vi một chuyện khác:
"Em với Kỳ Phàm rốt cuộc là sao? Em nhìn thấy fan của hắn mắng em thế nào không?"
Niên Ca tiện tay bấm vào một bài hot search đang đứng cuối cùng.
Tiêu đề: "Nguyễn Ấu Vi từng dùng quy tắc ngầm với một diễn viên nam mới nổi?"
Dù bài viết không nhắc thẳng tên, nhưng ai theo dõi giới giải trí cũng biết rõ người đó chính là Kỳ Phàm.
Xưa nay, tin đồn giữa hai người vẫn luôn lan truyền.
Nếu chỉ là tin đồn bình thường thì Niên ca còn chẳng buồn quan tâm, nhưng điều đáng nói là trong mắt thiên hạ, lúc nào cũng là Nguyễn Ấu Vi muốn "quy tắc ngầm" Kỳ Phàm, còn hắn thì thà chết cũng không chịu.
Thậm chí, có kẻ còn thêm thắt mấy từ như "bao dưỡng", "đổi chác bằng thể xác" vào câu chuyện.
Rốt cuộc đây là cái thể loại "nữ tổng tài bá đạo và tiểu mỹ nam đáng thương" kiểu thời xưa à?
Thật sự vừa tức vừa buồn cười!
Quy tắc ngầm cái gì chứ? Đến mức này thì nói Nguyễn Ấu Vi "cho không" cũng chẳng khác là bao!
Niên ca đã bao nhiêu lần khuyên bảo Nguyễn Ấu Vi về chuyện này rồi. Không có chí tiến thủ thì thôi, nhưng ít nhất cũng đừng mê muội trong tình yêu như vậy!
Nếu không phải cô nàng đại tiểu thư này chẳng biết nấu nướng, chắc hẳn đã ba bữa một ngày xuống bếp nấu canh cho Kỳ Phàm rồi.
Tài nguyên của mình vất vả lắm mới có được, thế mà lại đem tặng cho người ta. Để rồi nhận lại gì? Hắn không những không cảm kích, mà càng tỏ ra lạnh lùng thì cô lại càng dính lấy hắn không rời.
"Rốt cuộc em nghĩ gì trong đầu vậy?" Niên ca bây giờ chẳng khác gì một ông bố già đang đau đầu vì con gái.
“Lần trước không phải em còn gào lên là hắn chỉ xem em như người thay thế, đùa bỡn tình cảm của em, nên muốn cắt đứt quan hệ cả đời sao? Thế quái nào mà bây giờ lại bám lấy hắn nữa rồi?!”
Nghe thấy hai chữ “thế thân”, Nguyễn Ấu Vi thoáng khựng lại, thỏi son trên tay cũng hơi chệch đi một chút. Cô mím môi, tỏ vẻ khó hiểu:
“Gì cơ? Sao em lại nói mấy lời như vậy được? Chắc anh nhớ nhầm rồi! Em chỉ là nằm mơ linh tinh thôi.”
Nói đến câu sau, giọng cô bỗng nhỏ hẳn lại.
Lúc này, Niên ca đang bận rộn đến mức đầu óc rối tung, chẳng có tâm trí mà nghe kỹ. Nhưng ngồi ghế sau, Tiểu Đường lại tò mò không nhịn được, liền nhỏ giọng hỏi:
“Vi Vi tỷ, chị mơ thấy gì vậy? Chị cũng hay nằm mơ sao?”
Nguyễn Ấu Vi còn chưa kịp trả lời thì Niên ca đã xử lý xong email công ty, lập tức quay lại chủ đề ban đầu:
“Cái tên Kỳ Phàm đó có gì hay ho mà em cứ bám riết lấy hắn vậy?”
“Hắn đẹp trai mà.” Nguyễn Ấu Vi đáp ngay không cần nghĩ.
Niên ca bật cười:
“Giới giải trí này thiếu gì trai đẹp, sao cứ phải là hắn?”
Thích một người không thích mình, chẳng phải là tự chuốc khổ vào thân sao?
Thực ra ngay cả Nguyễn Ấu Vi cũng không thể nói rõ tại sao. Dù sao thì cũng là “Nhất kiến chung tình”. Cô bĩu môi, giọng điệu bướng bỉnh:
“Em thích vậy đó!”
Niên ca bó tay, khuyên nhủ đến cả trăm lần cũng chẳng có tác dụng, đành thôi:
“Thôi, tôi chẳng buồn quản em nữa! Nhưng lát nữa nhớ đăng bài xin lỗi đi.”
Nhắc đến chuyện chính, sắc mặt Nguyễn Ấu Vi lập tức thay đổi:
“Tại sao em phải xin lỗi? Em đâu có làm gì sai!”
“Bà cô của tôi ơi, em đánh người ta đấy!” Niên ca nhắc nhở.
Nguyễn Ấu Vi vẫn không phục:
“Rõ ràng là cô ta định đẩy em xuống nước trước! Em đánh lại là còn nhẹ đó! Tay em còn đau đây này! Không bắt cô ta xin lỗi là may lắm rồi!”
Tiểu Đường cũng hóng chuyện, thò đầu ra tiếp lời:
“Đúng đúng, Niên ca! Vi Vi tỷ nói đúng đó! Lúc đó chính là Lý Viện Viện định đẩy Vi Vi tỷ xuống nước trước. Vi Vi tỷ làm vậy cũng chỉ là tự vệ thôi. Tự vệ chính đáng mà!”
“Võng hữu có quan tâm mấy chuyện đó không? Không!” Niên ca cắt ngang. Anh quay đầu nhìn Nguyễn Ấu Vi đang khoanh tay, mặt hờn dỗi, giọng nói cũng mềm mỏng hơn chút:
“Hai ngày nay anh nghe phong thanh, công ty sắp có tổng giám đốc mới. Lính mới lên chức thường muốn lập công, em tốt nhất nên thu liễm lại một chút. Không phải ai cũng dễ nói chuyện như tổng giám đốc Du đâu.”
Thực ra, việc Nguyễn Ấu Vi có thể vô pháp vô thiên như bây giờ, hơn nửa công lao phải kể đến tổng giám đốc Du.
Ai trong công ty mà không biết, vị tổng giám đốc này thiên vị cô ra mặt.
Nhưng nghe đến đây, Nguyễn Ấu Vi vẫn chẳng buồn để tâm, lười nhác đáp:
“Ừm, nói xong chưa?”
Niên ca ngớ người:
“Hả?”
“Nói xong rồi thì em đi ngủ đây.”
Dứt lời, cô lấy bịt mắt đeo vào:
“Trước khi đến công ty đừng có làm phiền em.”
“……”
Niên ca tức muốn hộc máu, nhưng đành phải nhịn xuống.
Anh tự nhủ với lòng.
Tự mình chọn nghệ sĩ, không nên so đo với cô ấy, tâm thái phải bình thản…
Bình thản cái quỷ gì chứ!
Tiểu Đường thò đầu ra, nhìn Nguyễn Ấu Vi đang nhắm mắt dưỡng thần, lại quay qua nhìn Niên ca, nhỏ giọng hỏi:
“Niên ca, anh có nghĩ Vi Vi tỷ nằm mơ… là mơ thấy chuyện kiếp trước kiếp này không?”
Niên ca ngơ ngác:
“Mơ gì cơ?”
“Vừa nãy…” Tiểu Đường gãi đầu, lẩm bẩm:
“Chắc tôi nghe nhầm thôi. Vi Vi tỷ xinh đẹp như vậy, sao có thể nằm mơ linh tinh được.”
“……”
Nhưng thực ra, Nguyễn Ấu Vi đúng là vừa trải qua một giấc mơ.
Chính xác hơn, trong đầu cô bỗng xuất hiện một đoạn ký ức kỳ lạ.
Trong ký ức đó, cô phát hiện bản thân chỉ là một nhân vật nữ phụ thế thân trong một cuốn tiểu thuyết ngược luyến đầy drama.
Mà nam chính trong truyện, không ai khác, chính là Kỳ Phàm – người cô “nhất kiến chung tình”.
Trùng hợp hơn, nữ chính của truyện lại có ngoại hình giống hệt cô, thậm chí từng nhiều lần tranh giành tài nguyên phim ảnh với cô – Diệp Văn.
Hiện tại, ngay cả các tài khoản marketing cũng thường xuyên dùng câu “Đã sinh Vi gì, sao còn sinh Văn” để nói về hai người.
Dù gì đi nữa, với vị thế hiện tại của Diệp Văn, cô ta đã trở thành một nữ minh tinh thực lực, có nhiều tác phẩm tiêu biểu. Còn Nguyễn Ấu Vi, dù có danh tiếng, nhưng nhiều lắm cũng chỉ được coi là một nữ lưu lượng.
Trong tiểu thuyết, nam chính Kỳ Phàm xem nữ chính Diệp Văn là bạch nguyệt quang trong lòng. Vì cô ta mà bước vào giới giải trí, vì cảm thấy bản thân chưa đủ tư cách nên đành chôn giấu tình yêu, thậm chí còn lấy Nguyễn Ấu Vi làm thế thân.
Trớ trêu thay, Nguyễn Ấu Vi trong truyện lại là một kẻ si tình ngu ngốc. Không những không nhận ra sự lạnh nhạt, chán ghét của Kỳ Phàm mà còn ngây thơ nghĩ rằng mình có thể dùng tình yêu để sưởi ấm trái tim lạnh lùng của anh ta.
Mà tình yêu này, đương nhiên không gì khác ngoài nhân mạch và tài nguyên quý giá trong giới giải trí.
Theo nguyên tác, câu chuyện tình ngược kéo dài tận 800 chương.
Xuất thân thấp kém của nam chính khiến anh ta không thể đấu lại một loạt nam phụ quyền thế: tổng tài bá đạo, đạo diễn nổi tiếng, ảnh đế si tình…
Còn Nguyễn Ấu Vi, cô tồn tại chẳng qua chỉ để thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính, cung cấp nhân mạch cho nam chính, giúp nữ chính có tài nguyên, đồng thời gánh chịu toàn bộ sự oán hận của những nam phụ yêu mà không được.
Thậm chí, sau khi nam chính và nữ chính chính thức xác nhận mối quan hệ, cô vẫn bị nam chính lợi dụng làm lá chắn tình cảm cho họ. Nhờ có cô, họ có thể chống chọi với những cơn bão dư luận trong giới giải trí và tránh khỏi sự trả thù điên cuồng từ những fan cực đoan.
Cho đến khi cô bị vắt kiệt giá trị cuối cùng.
Cô không hề hay biết bản thân chỉ là một thế thân, vẫn ngu muội đắm chìm trong tình yêu, dốc hết tâm can vì nam chính. Cô bỏ tiền, bỏ công sức, hy sinh mọi thứ để nâng đỡ anh ta lên đỉnh cao giới giải trí. Để rồi khi anh ta có trong tay cả một công ty điện ảnh, trở thành ông trùm mới của ngành, cô lại chẳng còn gì.
Nhưng đến cuối cùng, thứ cô nhận lại chỉ là cảnh nam chính và nữ chính tay trong tay tiến vào lễ đường, trong khi cô bị gán cho danh phận "nữ phụ ác độc" – kẻ phá hoại tình cảm của cặp đôi hoàn hảo ấy.
Tỉnh ngộ.
Không thể chấp nhận được sự thật phũ phàng, cô muốn báo thù. Nhưng kết cục, lại bị những người hâm mộ nữ chính hợp sức trừng phạt, rơi vào cảnh thê thảm cùng cực.
Ký ức này quá mơ hồ, đến mức suốt một khoảng thời gian dài sau đó, Nguyễn Ấu Vi vẫn cảm thấy như mình chỉ đang mơ.
Cô thực sự thích Kỳ Phàm, nhưng đến mức hy sinh tất cả, thậm chí làm thế thân vì tình yêu ư?
Nghe thế nào cũng thấy nực cười!
Cô! Nguyễn Ấu Vi! Là duy nhất! Tuyệt đối không bao giờ chịu làm thế thân cho ai!!!
…
“Đến công ty rồi. Chờ lát nữa để anh xuống trước xem tình hình, chắc chắn không có ai rồi em hãy xuống xe.”
Trong xe, giọng của Niên ca vang lên bên tai. Nguyễn Ấu Vi lúc này mới lờ mờ tháo bịt mắt, mở mắt ra.
Rõ ràng vừa trải qua một giấc mơ dài, nhưng cô lại cảm thấy tỉnh táo đến lạ, chỉ là trong khoảnh khắc ấy, những ký ức trong mơ và cảm xúc hiện tại hòa lẫn vào nhau, khiến cô thoáng chút bối rối.
Đúng lúc này, điện thoại cô rung lên.
Có tin nhắn mới gửi đến.
Niên ca nghe thấy tiếng chuông, không cần nhìn cũng đoán được: “Lại là Kỳ Phàm nhắn tin à?”
Nguyễn Ấu Vi mím môi, không giỏi nói dối nhưng vẫn đáp: “Không phải, chỉ là tin nhắn rác thôi.”
Niên ca vốn định không nói gì, nhưng nhìn thấy bộ dạng si tình của cô thì không nhịn được mà lên tiếng:
“Em nói xem, vất vả lắm mới có được cơ hội tốt, vậy mà lại dâng không cho thằng nhóc đó. Em quá dễ bị lừa rồi! Không bị hắn lợi dụng thì còn ai vào đây nữa?”
Trước khi bộ phim với Lý Viện Viện bắt đầu quay, thực ra Nguyễn Ấu Vi từng có một dự án còn lớn hơn đang chờ cô.
Ngôi sao lớn với dự án S cấp, sản xuất từ những nhà chế tác hàng đầu, dàn diễn viên từ trên xuống dưới đều là những cái tên nổi tiếng. Ngay cả đạo diễn cũng là Triệu Khanh, người nổi danh với những bộ phim kinh điển, không cần chờ đến khi quay xong, tự dưng bộ phim đã có sức hút và độ nóng riêng.
Có thể nói, Nguyễn Ấu Vi dù chỉ là đóng vai nhân vật phụ mua nước tương, nhưng so với bộ phim hiện tại mà cô đang tham gia, còn phải cạnh tranh với độ hot và lượng fan của cô.
Cô ấy chỉ mới khó khăn lắm mới thử sức vào vai nữ số ba, rồi lại quay sang đưa đẩy Kỳ Phàm, khiến anh ta từ một nhân vật nhỏ bé bị đẩy lên tổ diễn.
Thật đúng là có thể khiến anh ta tức đến chết được!
Những chuyện như vậy đã không phải là lần đầu tiên Nguyễn Ấu Vi làm với Kỳ Phàm trong suốt mấy năm qua.
Anh thực sự đau đầu đến mức phải than thở một câu: “Tổ sư nãi nãi!”
Biết rõ là Niên ca nói không sai, Nguyễn Ấu Vi chỉ biết rụt rè đáp lại: “Anh ấy không phải kiểu người như vậy đâu, mà thực ra, tôi cũng không thiếu cái vai diễn ấy đâu.”
Niên ca chỉ cười lạnh, không chút cảm tình.
“Vậy sao? Hắn không nói muốn là bởi vì biết chắc chắn em sẽ cho, em thử gọi điện cho Triệu đạo diễn nói để thay đổi người, tôi dám cam đoan, sau 24 tiếng, anh ta sẽ tự gọi lại cho em.”
Nguyễn Ấu Vi nghe mà bán tín bán nghi, “Không thể nào chứ?”
Niên ca nhún vai, ngữ khí đầy mệt mỏi: “Em thật muốn suốt đời đi theo Kỳ Phàm, cam lòng để chính mình làm người thay thế sao? Tỉnh táo lại đi, cô gái!”
Nói xong, Niên ca liền mở cửa xe, bước xuống để tìm hiểu tình hình.
Nguyễn Ấu Vi cầm điện thoại, trong đầu không khỏi hiện lên những ký ức kỳ quái mà cô không thể tránh được.
Cô thực sự không vui khi chỉ là người thay thế.
Suy nghĩ một lúc, cô đột nhiên mở miệng hỏi: “Tiểu Đường, thật sự chị nhìn như thế có phải là đang yêu quá đau khổ không?”
Đang lén lút uống nước, Tiểu Đường vội vàng ngẩng đầu lên, đối diện với khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp của Nguyễn Ấu Vi, đôi mắt long lanh, làn da mịn màng, và mỗi đường nét như được chạm khắc tỉ mỉ hoàn hảo, đến mức có thể làm người ta quên mất việc thở.
Ngay cả khi nhìn thấy khuôn mặt ấy mỗi ngày, Tiểu Đường vẫn không thể không ngẩn ngơ vì sự xinh đẹp ấy.
Cậu ngây người một lúc lâu, mới lấy lại được bình tĩnh, liên tục gật đầu, “Xinh đẹp lắm, Vi Vi tỷ là người xinh đẹp nhất.”
“……”
Nguyễn Ấu Vi bĩu môi, ngượng ngùng nói: “Cái này, hỏi em cũng chẳng có ích gì cả.”