Thời đại Internet, dù bị bôi nhọ chửi rủa, chỉ cần có người chú ý thì đều có thể chuyển hóa thành tiền tài, huống chi Nguyễn Ấu Vi hiện còn đang nắm trong tay hai hợp đồng đại diện thương hiệu xa xỉ hàng đầu.
“Phạn Đế Á và Hạ Nại.”
Một thương hiệu trang sức, một thương hiệu thời trang. Biết bao minh tinh hạng A tốn hết công sức cũng chỉ chạm tới được các thương hiệu con thuộc hai tập đoàn này, vậy mà Nguyễn Ấu Vi vừa ra mắt đã trực tiếp nắm giữ vị trí người phát ngôn toàn cầu danh giá nhất.
Đây tuyệt đối là trường hợp độc nhất trong giới.
Chỉ riêng hai vị trí người phát ngôn này mỗi năm cũng đủ mang về cho công ty lợi nhuận hơn tám con số.
Bộ phận Tài vụ im lặng, bộ phận Quan hệ công chúng còn lại thì vẫn có điều muốn nói.
“Video được lan truyền từ phim trường vào buổi sáng, video gốc đã không tìm thấy, nhưng hiện tại các video chế lại đã chiếm vị trí số một trên bảng hot search của tất cả các mạng xã hội, ngay cả mạng xã hội nước ngoài cũng có chủ đề liên quan. Thiện cảm của công chúng đối với Nguyễn Ấu Vi vốn đã không tốt, lần này càng khiến hình tượng của cô ấy tụt xuống đáy vực, e rằng sẽ ảnh hưởng đến các hợp đồng đại diện và kịch bản tiếp theo.”
Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng lên tiếng.
Lời này là sự thật, Niên ca cũng không thể phản bác. Tổng giám đốc Trịnh cũng tỏ vẻ mặt nghiêm túc, chìm vào suy tư.
Không khí nhất thời im lặng, Nguyễn Ấu Vi đột ngột thốt lên một câu: “Hình tượng của tôi lại còn có thể đi xuống nữa sao, thật không thể tưởng tượng nổi.”
“...”
Niên ca kéo tay áo cô: “Em đừng nói nữa! Trước khi tới anh đã dặn em thế nào?”
Nguyễn Ấu Vi hừ một tiếng: “Không nói thì không nói.”
Hoa Mai ngồi đối diện lại lắc đầu, các bộ phận khác rõ ràng cũng đã chất chứa bất mãn với Nguyễn Ấu Vi từ lâu, có lẽ đều không thích tính cách của cô. Quá tùy tiện và tự cho mình là trung tâm.
Trong giới giải trí này, tùy tiện không phải là chuyện tốt, nhưng lại cứ xuất hiện một kẻ dị biệt như Nguyễn Ấu Vi.
Làm những chuyện khiến cả mạng chán ghét, nhất cử nhất động đều có thể gây ra tranh luận và chửi rủa, vậy mà cô ấy vẫn đi được đến ngày hôm nay, ngay cả anti-fan cũng phải lên tiếng.
Bôi nhọ Nguyễn Ấu Vi bốn năm, sắp thành có tình cảm luôn rồi. Đúng là khiến người ta “vừa yêu vừa hận”.
Mạnh Lệ San ngồi đối diện Nguyễn Ấu Vi lại nhìn cô với vẻ mặt lo lắng.
Bắt gặp ánh mắt này, Nguyễn Ấu Vi còn cảm thấy khó hiểu, bèn lờ đi. Đúng lúc này, điện thoại rung lên, cô lại nhận được một tin nhắn mới.
Tin nhắn ghi chú là “Kỳ Phàm”.
Cô vừa định nhấn mở, Niên ca bên cạnh liền huých nhẹ cô bằng khuỷu tay.
Trọng tâm thảo luận tiếp theo của cuộc họp đương nhiên không thể bỏ qua chuyện cô “ra tay đánh người”. Video tuy quay không rõ lắm, nhưng đoạn hội thoại thì rất rõ ràng.
Tổng giám đốc Trịnh dường như không chịu nổi áp lực từ giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng, thăm dò nói: “Hay là Vi Vi cứ xin lỗi trước?”
Nguyễn Ấu Vi tắt điện thoại, không chút do dự lắc đầu: “Không xin lỗi.”
Thái độ vô cùng kiên quyết. Lần này Niên ca lại không nói gì.
Sự việc còn chưa rõ ràng, bây giờ xin lỗi chẳng khác nào thừa nhận. Trước đó anh bảo Nguyễn Ấu Vi xin lỗi cũng chỉ là để thử thái độ của cô mà thôi.
Tổng giám đốc Trịnh chỉ đành khó xử nhìn giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng: “Hay là xem xét lại?”
Nhân viên bộ phận Quan hệ công chúng trực tiếp chiếu hình ảnh hot search theo thời gian thực lên màn hình, có đủ các nền tảng.
Không chỉ có hậu tố “Bạo” vẫn còn đó, mà còn thêm vài chủ đề liên quan, moi lại cả những “phốt” từ tám trăm năm trước của Nguyễn Ấu Vi.
Nhân viên vừa kéo xuống, giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng vừa giải thích.
Nguyễn Ấu Vi không nghe lọt một chữ nào, ngẩng đầu nhìn, vẻ mặt lơ mơ như sắp ngủ, cho đến khi một cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ đập vào mắt cô.
#Diệp Văn gia nhập đoàn phim mới《Hoa Ánh Trăng》bắt đầu quay#
Nói trùng hợp cũng thật trùng hợp, 《Hoa Ánh Trăng》 chính là đoàn phim mà trước đây Nguyễn Ấu Vi thử vai thành công nhưng lại nhường cơ hội gia nhập đoàn cho Kỳ Phàm.
Dự án lớn cấp S, IP lớn, Diệp Văn đóng vai nữ phụ số 2. Tuy là nữ phụ, nhưng hình tượng nhân vật nữ cường nửa chính nửa tà lại là kiểu đang thịnh hành và dễ được yêu thích nhất hiện nay.
Ban đầu Niên ca cũng nhắm trúng vai diễn này, cho rằng khả năng nổi tiếng vượt bậc là rất lớn, nên muốn Nguyễn Ấu Vi cũng đi thử vai.
Nhưng lúc đó đã sớm có tin đồn rằng sau khi xem kịch bản, người ta đã tuyên bố vai này không phải Diệp Văn thì không ai hợp, những người khác đi thử vai cũng chỉ là đi cho có lệ.
Vì vậy, người thử vai nữ phụ số 2 thực ra rất ít.
Độ hot và mức độ chú ý của Diệp Văn vẫn luôn khá tốt, thiện cảm của công chúng cũng ổn, chỉ là độ thảo luận và tính chủ đề kém hơn nhiều.
Có lẽ vì hình tượng nhân vật quá “hoàn hảo”, nên khiến người ta không có hứng thú thảo luận. Trong khi đó, độ thảo luận của Nguyễn Ấu Vi lại vượt trội ngay từ khi ra mắt, độ hot vượt xa các tiểu hoa đán hạng A.
Mãi cho đến khi có người trên một trang web nào đó biên tập video về “CP ít người biết đến”, gán cho Nguyễn Ấu Vi và Diệp Văn hình tượng “đoá hoa song sinh yêu hận tình thù”.
Sau đó, qua chiêu trò marketing, Diệp Văn liền trực tiếp chiếm lấy các từ khóa như “phong cách minh diễm”, “nhan sắc đậm nét”, “khí chất tiểu thư”, “đại tiểu thư nhân gian” những từ trước đây chỉ gắn liền với Nguyễn Ấu Vi, lại còn vin vào việc thời điểm ra mắt trước sau.
Cuối cùng ngược lại thành Nguyễn Ấu Vi bắt chước Diệp Văn, ké fame của cô ta.
Rõ ràng ngoài đời gần như không có liên hệ gì, nhưng họ dường như luôn “trùng hợp” chạm mặt nhau một cách kỳ lạ.
Ví dụ như hot search lần này.
Bên Diệp Văn phim mới vừa vào đoàn, lại là IP lớn, tự có fan và độ chú ý, vốn định tạo một hot search nửa thật nửa giả để chiếm trước sự chú ý và thảo luận của nam nữ chính, thế mà lại đụng phải Nguyễn Ấu Vi.
Cư dân mạng nói là có thiện cảm với Diệp Văn, nhưng cuối cùng vẫn chọn nhấp vào chủ đề của Nguyễn Ấu Vi vốn có độ thảo luận cao hơn.
Vì vậy, tiền mua hot search lần này của Diệp Văn coi như mất trắng, ngay cả bài viết do các tài khoản marketing đăng cũng không có người nhấp vào, chỉ có thể đăng vài bài khen theo khuôn mẫu mà người tinh ý nhìn là biết ngay trên quảng trường chủ đề.
Đúng là ứng với lời nói trong video “CP ít người biết đến” trước kia, cái cảm giác số mệnh kỳ lạ và định mệnh đối đầu của hai người này.
“Thì ra anh ta muốn vào đoàn đúng là vì Diệp Văn.” Nguyễn Ấu Vi lẩm bẩm.
Niên ca vừa tranh luận xong với giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng, nghe thấy Nguyễn Ấu Vi lẩm bẩm liền tranh thủ hỏi một câu: “Em lẩm bẩm một mình cái gì đấy?”
“Chuyện kia đó.” Nguyễn Ấu Vi đưa mắt ra hiệu, “Diệp Văn vào đoàn phim mới.”
Niên ca tức sôi máu: “Đến lúc nào rồi mà em còn rảnh rỗi quan tâm người khác, lo cho bản thân mình đi!”
Nguyễn Ấu Vi nhíu mày: “Anh quát cái gì!”
“...” Niên ca bất đắc dĩ, “Em đúng là bà cô của anh mà.”
Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng ngồi đối diện vừa nói xong một tràng dài, phát hiện căn bản không có ai nghe: “...” Rốt cuộc có ai chịu nghe tôi nói không vậy!
Tổng giám đốc Trịnh hôm nay tới dường như cũng chỉ định đến cho có mặt, không có ý định quản chuyện, đợi mấy vị giám đốc phát biểu xong, liền lập tức đặt cây bút đang xoay trong tay xuống, vỗ tay nói: “Nói rất đúng, nếu đều nói xong rồi, theo tôi thấy, cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây đi.”
Cái quái gì vậy? Mấy vị giám đốc bộ phận đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Tổng giám đốc Trịnh lại giải thích: “Chẳng phải sắp đến giờ cơm tối rồi sao.”
Nói rồi ông ta chỉ vào đồng hồ của mình, “Công ty Quang Huy chúng ta trước nay luôn đi làm và tan làm đúng giờ, phản đối hành vi tăng ca, cho nên cuộc họp hôm nay kết thúc tại đây.”
Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng vội nói: “Vậy cái hot search này...”
Nếu như trước đây, chỉ cần xuất hiện chủ đề tiêu cực liên quan đến Nguyễn Ấu Vi, công ty đều xử lý quan hệ công chúng ngay lập tức. Nhưng hiện tại là “người mới tác phong mới”, Hạ tổng mới đến còn chưa lên tiếng, bọn họ cũng không dám hành động, nên mới để chủ đề hot search này treo như vậy.
“Cái này thì...” Tổng giám đốc Trịnh có vẻ hơi khó xử liếc nhìn Nguyễn Ấu Vi bên cạnh, thấy cô lại đang nghịch điện thoại liền quay đầu vỗ vai giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng, “Để tôi đi hỏi Hạ tổng xem ý ông ấy thế nào, hôm nay cứ vậy trước đã.”
Nghe vậy, giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao miễn là cuối cùng cái trách nhiệm này không đổ lên đầu bọn họ là được.
“Được rồi, mọi người tan làm đi.”
Hoa Mai đứng dậy khỏi ghế trước tiên, Mạnh Lệ San cách đó hai ghế đợi hai giây cũng đứng dậy theo, đầu tiên là hơi cúi người chào Nguyễn Ấu Vi đối diện rồi mới đi ra ngoài.
Nguyễn Ấu Vi suốt quá trình không hề ngẩng đầu liếc nhìn một cái, chỉ cúi đầu trả lời tin nhắn, mãi cho đến khi Niên ca gọi, cô mới đứng dậy đi ra ngoài.
Suốt đường đi cô cứ cúi đầu nhìn điện thoại, lúc sắp đâm vào cửa vẫn là Niên ca đưa tay kéo tay áo lôi cô lại.
“Anh nói này, em có thể đừng suốt ngày dán mắt vào cái điện thoại đó không, nhìn đường đi chứ?”
Nguyễn Ấu Vi nói: “Em trả lời tin nhắn thôi mà.”
Niên ca cười lạnh: “Lại nhắn tin cho thằng nhóc kia chứ gì?”
Nguyễn Ấu Vi cất điện thoại đi, nói: “Không có.”
Niên ca lắc đầu, cũng không muốn lải nhải về chuyện này nữa, anh vẫn đang bực bội vì chuyện cuộc họp vừa rồi, liền trực tiếp phàn nàn một câu:
“Đám người này đúng là biết gió chiều nào che chiều ấy, Hạ tổng mới đến còn chưa tỏ thái độ, bọn họ thì hay rồi, kẻ trước người sau bắt đầu bỏ đá xuống giếng.”
Trước đây mấy vị giám đốc bộ phận đó, lần nào gặp mặt mà không một tiếng “Niên ca” gọi thật thân thiết, hôm nay thì hay rồi, tất cả đều lộ nguyên hình!
Nhưng gạt chuyện đó sang một bên, Niên ca bây giờ cũng thực sự hơi lo lắng về thái độ của công ty.
Trước đây không phải là chưa từng có phốt lớn hơn “sự kiện tát tai” lần này, nhưng lần này lại đúng lúc trùng hợp đụng phải việc ban lãnh đạo công ty thay đổi người.
Chỉ sợ là...
Niên ca đang định mở miệng dặn dò Nguyễn Ấu Vi thì đối diện có một người đàn ông mặc tây trang chỉnh tề, ôm tập tài liệu, trông dáng vẻ thư ký đi tới, cung kính nói với Nguyễn Ấu Vi: “Cô Nguyễn, Hạ tổng mời cô đến văn phòng gặp mặt.”
Người đàn ông này là một gương mặt lạ, nhưng từ lời nói này cũng không khó đoán ra, anh ta là người của vị “Hạ tổng” mới đến kia.
Niên ca thì đoán được, còn Nguyễn Ấu Vi lại hỏi thẳng luôn: “Anh là ai?”
Người đàn ông dường như tính tình rất tốt, phong thái được đào tạo bài bản, nụ cười cũng hoàn hảo đúng mực: “Tôi là thư ký của Hạ tổng, cô có thể gọi tôi là An Bân.”
Người như tên gọi, quả thực có dáng vẻ thư sinh nho nhã lịch sự.
Điều kỳ lạ là vị Hạ tổng này lúc họp vừa rồi không lộ mặt, bây giờ họp xong lại muốn gặp riêng Nguyễn Ấu Vi.
Trong lòng Niên ca đã lướt qua vô số suy đoán, lo lắng nhất vẫn là với tính cách của Nguyễn Ấu Vi sẽ đắc tội vị “Hạ tổng” mới đến này.
Anh muốn đi cùng, nhưng An Bân lại nói: “Xin lỗi, Hạ tổng chỉ mời một mình cô Nguyễn.”
Niên ca nhìn về phía Nguyễn Ấu Vi.
Nguyễn Ấu Vi thản nhiên nói: “Vậy em tự đi thôi.”
Niên ca liếc nhìn An Bân với nụ cười hoàn hảo luôn treo trên mặt, nghiêng đầu nhắc nhở nhỏ với Nguyễn Ấu Vi: “Em kiềm chế một chút, đừng đắc tội người ta quá đáng.”
Anh bây giờ đã không trông mong Nguyễn Ấu Vi không đắc tội người khác, chỉ mong cô đừng đắc tội quá ác, để anh còn có chút đường lùi mà cứu vãn.
Nguyễn Ấu Vi liếc anh một cái, ném điện thoại vào tay anh: “Yên tâm đi, em sẽ không đâu.”
Niên ca bắt lấy điện thoại, nhìn Nguyễn Ấu Vi và An Bân vào thang máy, lắc đầu lẩm bẩm: “Chính vì em nói như vậy, anh mới càng lo lắng.”