Hứa Nặc nhìn khuôn mặt của anh trai, thở dài. Cô duỗi tay lấy bàn tay anh trai che ở miệng xuống, bẹp miệng nói: “Muốn cười thì cười đi, em sẽ không tức giận.”
Cô vừa dứt lời, trong phòng lập tức vang lên tiếng cười trong trẻo của Hứa Thừa dội lại.
Hứa Nặc: “...”
Anh trai cô xảy ra chuyện gì vậy, cũng không biết để mặt mũi lại cho em gái sao? Hơn nữa cô cũng là con gái.
Hiển nhiên Hứa Thừa lúc này không xem Hứa Nặc là con gái, hoặc nói trong mắt cậu, em gái lúc cần bảo vệ là con gái, còn lúc chê cười thì không phải. Dù sao cuối cùng chờ cậu cười xong, cả người Hứa Nặc đã chết lặng.
Cô cảm thấy chị dâu sau này sẽ có tâm lý vững vàng hơn.
Cô cảm thấy sau này chị dâu của mình phải có tâm lý chịu đựng vững vàng hơn, nếu không sợ rằng sẽ bị anh trai làm cho tức chết mất. Nhưng mà anh trai như vậy, tương lai nếu như gặp phải người tâm tư bạch liên hoa cũng không cần sợ, đối phương cũng sẽ bị tức chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play