Nghe là thấy thèm rồi, tuy rằng những món ăn ông ngoại cô vừa nói này phần lớn anh trai nhất định cũng chưa từng ăn qua. Cái gì mà chân giò đông pha, cậu chỉ mới ăn qua chân giò hầm thôi. Rồi cái gì bong bóng cá xào thịt dăm bông, cậu cũng chỉ ăn qua trứng cá thôi. Còn cả canh đậu hũ hoa ngàn cánh, cậu đã ăn đậu hũ kho, đậu hũ luộc nhưng chỉ có canh đậu hũ ngàn cánh là chưa ăn bao giờ. Lại còn có cái gì vịt quay mẻ, cơm ủ rượu cậu cũng từng ăn, vịt cậu cũng từng ăn, nhưng vịt nấu mẻ, nghe cậu cũng chưa nghe bao giờ. Lại có cái gì cá sóc chiên xù? Là thịt sóc nấu với cá thì trở nên rất quý hiếm ư?
Hứa Nặc cũng gật đầu theo: “Thèm ạ.”
Thật tuyệt vời khi có ông ngoại và mẹ là đầu bếp. Dù muốn ăn món gì ngon họ cũng có thể nấu được hết, dù là món lạ thế nào cũng có thể nấu thử. Theo cô biết, ông ngoại nói món chân giò đông pha và vịt nấu mẻ chắc là đồ ăn thời Thanh khi vua Càn Long đến Dương Châu đã ăn những món này. Mà bong bóng cá xào dăm bông, canh đậu hũ, hai món này là đồ ăn trong một buổi tiệc chiêu đãi hàng ngàn vị khách quý thời nhà Thanh lúc bấy giờ.
Ông ngoại cô là có quan hệ gì với nhà Thanh sao?
A, cô nhớ ra rồi, mẹ cô hình như từng nói qua là nhà họ Đường lúc trước chính là đầu bếp hàng đầu trong cung, tính tại lúc nhà Thanh còn tại vị, nhà họ Đường cũng xem như một gia tộc có tiền của thời vua Càn Long đấy. Thời đó hay có món tổ yến chưng nhưng nhà bọn họ hiện giờ không có, nếu là có, cô nghĩ ông ngoại có thể cũng muốn làm luôn một phần tổ yến ra ấy chứ.
“Trong nhà ông còn có một ít tổ yến, lát lúc về cho các cháu mang về, cái này là của người khác tặng cho ông đấy.”
Hứa Nặc: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play