“Mẹ còn không hiểu con sao, chỉ cần phía trên còn cần con một ngày, con chắc chắn sẽ không lựa chọn chuyển nghề.” Tống Úc Hòa cũng thở dài: “Tử Viễn, mẹ không phải muốn ép con kết hôn, nhưng con cũng phải suy nghĩ cho bản thân, cho cha con nữa.”
Đồng Tử Viễn không trả lời.
Trong lúc nhất thời không khí trong phòng có chút đình trệ, Đường Tuyết thường ngày vẫn luôn đứng giữa dung hòa hai người cũng không biết nên nói gì, bọn họ là bậc em út, vào những lúc này không tiện lên tiếng.
“Mẹ, con không muốn làm chậm trễ người khác.” Đồng Tử Viễn nói xong, rót cho chính mình một chén trà rồi uống một ngụm.
Thật ra đôi khi ông ấy cũng sẽ nghĩ, nếu như cha ông ấy lúc trước còn sống, cuộc sống của mẹ chắc chắn sẽ không quá khổ cực như vậy. Nhưng trên đời này không có chữ nếu như, quốc gia gặp nạn, bọn họ chẳng lẽ còn có khả năng đứng nhìn? Đồng Tử Viễn đặc biệt thấu hiểu lựa chọn của cha mình, nhưng cũng là bởi vì biết rõ mẹ ông ấy lúc trước có bao nhiêu khổ cực, cho nên càng không muốn hiện tại sẽ kết hôn.
“Không phải, anh cả, anh sao lại không nghĩ tốt một chút?” Hứa Hồng Trang tuy rằng thân thể không tốt lắm nhưng tính khí lại không nhỏ. Sau khi bà ấy nghe xong liền không nhịn được nói tiếp: “Anh làm sao mà biết được tương lai của anh sẽ giống với bác Đồng chứ? Trên đời này có bao nhiêu người làm trong quân ngũ cuối cùng đều bình an sống sót, chẳng lẽ đến lượt anh lại là ngoại lệ sao ạ?”
“Nếu nói như em, cũng không cần phải giục anh kết hôn sớm như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play