Hứa Hồng Trang nhìn anh trai mình mang theo cháu trai cháu gái đi rửa mặt, nhịn không được trong mắt hiện lên ý cười, nói: “Anh trai con hiện tại so với lúc trước đúng là không giống nhau, trước kia anh ấy không thích nhất là trẻ con, hiện tại anh ấy cùng hai anh em Tiểu Thừa Nặc Nặc ở cùng một chỗ tốt bao nhiêu chứ.”
“Con cái của mình sao có thể không yêu thương cho được?” Ánh mắt Tống Úc Hòa nhìn về phía cửa một cái, lại đem câu chuyện ném đến trên người Đồng Tử Viễn: “ Tử Viễn à, con xem em trai con còn nhỏ tuổi hơn con, nhưng Tiểu Thừa và Nặc Nặc đều đã sắp ba tuổi rồi, con tính toán xem khi nào thì có thể tìm cho mẹ một người con dâu đưa về đây?”
Đồng Tử Viễn da đầu tê rần, lấy cớ há miệng nói: “Mẹ.”
“Con đừng gọi mẹ là mẹ.” Tống Úc Hòa đánh gãy lời nói của con trai, bà sợ con trai mình nhiều năm không gặp gọi một tiếng mẹ liền phản chiến, con trai cả bà cũng đã trưởng thành, cũng nên tìm một đối tượng, bằng không bà sao có thể ăn nói với chồng cũ được?
Đồng Tử Viễn, rốt cuộc cũng là huyết mạch duy nhất của nhà họ Đồng.
Không phải là bà làm mẹ không trông ngóng con trai mình sống tốt, chỉ là Đồng Tử Viễn tham gia quân ngũ, thường xuyên phải đi làm nhiệm vụ. Nói một câu không dễ nghe, chuyện này đều có lỡ như…… Để lại đứa bé cũng không đến mức chặt đứt hương khói.
Đồng Tử Viễn bị lời mẹ mình làm cho dở khóc dở cười: “Mẹ, mẹ xem lời này sao mẹ có thể nói được, con không gọi mẹ là mẹ thì còn có thể gọi ai là mẹ nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT