Hứa Ái Quốc từng bước một thuyết phục: “Con xem Tiểu Ngang đối xử với em gái con tốt bao nhiêu chứ.”
“Con đối xử với em gái tốt nhất.”
“Được được được, con đối xử với em gái tốt nhất, nhưng Hàn Ngang đối xử với em gái con cũng không kém mà, cha cảm thấy nó đối xử với Nặc Nặc rất tốt, quan tâm em gái của con. Hơn nữa các con cùng nhau lớn lên, chẳng lẽ Hàn Ngang còn không tốt hơn những tên đàn ông xa lạ khác ư?” Hứa Ái Quốc ngồi xuống, lại vẫy tay gọi Hàn Ngang qua: “Các con là anh em tốt, tương lai anh em tốt trở thành anh vợ em rể cũng khá tốt mà.”
Hứa Thừa vẫn bĩu môi như cũ, nhưng lại cảm thấy những lời cha vừa nói cũng khá lọt tai. Cậu có chút rối rắm nhìn Hàn Ngang: “Vậy cậu về sau phải đối xử với em gái tớ thật tốt, phải mang giày cho em gái, còn phải rửa mặt xoa thơm thơm cho em gái nữa.”
“Được.” Hàn Ngang nghiêm túc gật đầu, lại nói: “Hiện tại tớ cũng làm vậy mà.”
Hiện tại không phải cậu cũng thường xuyên mang giày cho em gái Nặc Nặc, mặc quần áo với cả vớ, nước rửa bôi nước thơm thơm sao?
Hứa Nặc ở một bên như một công cụ hình người liếc mắt, đã quen với dáng vẻ không coi mình ra gì của bọn họ rồi. Ngược lại Đường Tuyết nghe không nổi nữa, bà đi qua đi xách lỗ tai Hứa Ái Quốc, kéo ông đi ra ngoài: “Nói anh đừng nói linh tinh với con nhỏ sao anh lại không nghe, chúng nó còn nhỏ, hiện tại là lúc thích hợp để nói chuyện này sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play