Hứa Thừa và Hàn Ngang hiển nhiên không có suy xét đến ý kiến của đương sự là Hứa Nặc, hai người đứng đối diện, tay chống nạnh lên phần eo nhỏ đầy thịt kia, đều muốn thuyết phục đối phương nhưng không ai thuyết phục được ai. Sau lại từ cãi nhau biến thành đánh nhau, hai đứa nhỏ ở trên giường đánh thành một đoàn, Hứa Nặc cản kiểu gì cũng không được, cuối cùng bị Hứa Ái Quốc và Hàn Vĩnh Cương nghe được động tĩnh chạy tới, mỗi người xách một đứa tách ra.
Hứa Nặc lần đầu tiên phát hiện bản thân còn có chút tiềm chất họa thủy:“…….”
Cô đau lòng ôm lấy thân hình mập mạp của mình, lại nhìn người lớn hai nhà sau khi biết nguyên nhân sự việc dở khóc dở cười này, yên lặng rụt người vào bên trong giường. Cũng không phải sợ hãi, chẳng qua lúc này cô cảm thấy chính mình hẳn là nên giảm cảm giác tồn tại của mình thì tốt hơn.
Đáng tiếc cô không muốn mang cái tiếng này, nhưng lại bị Hứa Ái Quốc nhìn thấy cô rồi bế lên. Cô nhìn người cha vô lương tâm đang nhìn cô cười ngửa tới ngửa lui, chọc khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của cô mà trêu chọc: “Sao cha lại không biết Nặc Nặc nhà chúng ta hiện tại lại có thể làm cho hai đứa con trai vì con đánh nhau nhỉ.”
Hứa Nặc - có hai đứa bé nam đánh nhau vì mình: “…….”
Người lớn hai nhà sau khi nghe ông nói những lời không đứng đắn này: “…….”
Hứa Nặc ngây thơ, nghiêm mặt nhìn cha mình: “Con không phải, con không có, cha đừng có nói bừa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play