Lần này Đồng Tử Viễn trở về có thể đợi cho qua hết năm, ngày hôm sau ông ấy đi vào huyện thăm Hứa Hồng Trang. Tuy rằng ông ấy cùng nhà cũ nhà họ Hứa bên kia có quan hệ cũng không tốt, nhưng ông ấy lại vô cùng yêu thương hai anh em Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang. Hơn nữa ông ấy cũng muốn đi xem hai đứa cháu trai bên ngoại của mình vừa sinh non.
Từ lúc hai đứa nhỏ Đàm Kiện Khang và Đàm Bình An sinh ra cho dù là Hứa Nặc hay Hứa Thừa đều chưa được gặp qua, bởi vì Tống Úc Hòa, Đường Tuyết và Hứa Ái Quốc đi thăm vài lần trở về đều nói hai đứa bé tuy rằng vẫn có thể nuôi sống, nhưng so với Hứa Nặc và Hứa Thừa lúc trước thì một nửa cũng không bằng.
Tuy rằng Hứa Nặc biết ý gốc của cha cô không phải nói bản thân và anh trai béo, nhưng Hứa Nặc vẫn là cảm thấy chính mình bị xúc phạm.
Cô hiện tại chính là một đứa con nít, một đứa con nít nha, béo một chút không phải là bình thường sao.
Nhưng hai em trai họ của cô vẫn là rất đáng thương, vậy mà lại không có lớn bằng một nửa cô cùng anh trai, em trai nhỏ này cũng thật quá nhỏ rồi.
Bởi vì hai bé con Đàm Kiện Khang và Đàm Bình An cực kỳ yếu ớt, cho nên năm nay Hứa Hồng Trang về đại đội Thanh Miêu thăm Tống Úc Hòa cũng không có đưa con trai đi cùng, mà mỗi lần đi cũng đều vội vàng về, Đường Tuyết cũng nói nhìn qua bà ấy đã tiều tụy không ít. Đến cả Hứa Nặc và Hứa Thừa tuy rất tò mò về hai em trai nhỏ, nhưng cũng không có nháo lên đòi Hứa Hồng Trang đưa con về cho bọn họ nhìn xem, cũng chưa từng nói muốn đi theo để xem hai đứa nhỏ.
Nếu làm hại các em trai họ bị thương bị cảm, vậy đúng là tạo nghiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT